Mu bàn chân bị bàn tay to lớn với các khớp xương rõ ràng của anh nắm chặt, gót chân khẽ chạm lên bờ ngực rộng và dày của anh.
Mạnh Kinh Hồng khẽ rùng mình, trong đầu lập tức loé lên mấy hình ảnh vô cùng hoang đường…
Mặt lập tức nóng bừng lên, cô đá mũi chân vào ngực chàng trai: “Anh—— Tránh xa ra!”
Cô hạ chân xuống, cúi đầu không nhìn anh: “Anh tự tập mình anh đi…”
Huống Dã khẽ bật cười, giơ tay lên xoa vào chỗ ngực bị cô đá rồi đi ra xa.
——Không tiếp tục chọc ghẹo bạn gái, tự tập một mình rất nghe lời.
Mạnh Kinh Hồng lặng lẽ ngước mắt lên, nhìn thấy chàng trai trong gương đang thuần thục lắp thêm tạ vào đòn, sau đó ngồi xuống thảm bắt đầu tập đẩy mông.
Phần lưng trên tựa vào cạnh ghế tập, hai chân tách ra, đặt đòn tạ ngang hông, hai tay giữ chặt.
Hít sâu một hơi, eo hông gồng lên đỡ lấy sức nặng rồi từ từ đẩy lên.
Lông mi Mạnh Kinh Hồng khẽ run lên mấy lần.
Cô chợt hiểu tại sao quần thể thao xám nhạt lại được gọi là “tất đen” của đàn ông.
Đúng là có hiệu ứng phóng đại tiêu điểm đi kèm…
Như thể bị bỏng mắt, Mạnh Kinh Hồng không biết nên nhìn đi đâu.
——Một bên là hình ảnh nóng bỏng trong gương, một bên là chàng trai thật ngay trước mặt.
Dù nhìn thế nào, cũng đều là anh.
Dù là anh trong gương hay anh thực sự trước mặt, sự hiện diện của anh đều mạnh mẽ đến mức khó phớt lờ, hormone như bị sức mạnh cơ bắp ép tràn ra khắp nơi, hơi thở vì gánh nặng mà hơi gấp gáp…
Đúng vào một khoảnh khắc nào đó, chàng trai bất ngờ dừng động tác, liếc mắt nhìn qua.
Bốn mắt chạm nhau đột ngột, gương mặt đỏ bừng của cô gái căn bản không kịp thu lại ánh nhìn.
Có cảm giác xấu hổ như bị bắt quả tang, Mạnh Kinh Hồng vội lên tiếng che giấu sự chột dạ: “Anh… không phải nói không tập tay sao?”
Liếc thấy con số trên bánh tạ, cô càng tự tin hơn: “Nặng như vậy, lỡ rách vết thương thì sao!”
Chàng trai đặt thanh tạ xuống phát ra tiếng ‘keng’: “Không có tạ thì tập kiểu gì?”
Lồng ngực vẫn phập phồng và hơi thở chưa đều, anh dùng một tay vỗ lên hông mình, nhướng mày nhìn cô gái: “Hay là em ngồi lên đây?”
“……”
Mặt cô gái đỏ bừng, trừng mắt lườm bạn trai một cái rồi buông thanh barre ra.
Kéo giãn khoảng cách với chàng trai, cô bước đến cạnh tường và cầm lấy ly cà phê nóng lên.
Uống một ngụm rồi lại đặt xuống.
Muốn uống gì đó mát hơn. Rõ ràng chưa tập bao nhiêu mà người đã nóng ran…
Áp tay lên má thở hắt ra một hơi, Mạnh Kinh Hồng quay đầu liếc nhìn chàng trai vẫn đang tập đẩy mông rồi lấy điện thoại ra mở khóa màn hình.
Nhắn tin cho mẹ cô để báo buổi tối không ăn cơm ở nhà, xong cô theo thói quen bấm vào app video.
Xem lướt qua phần bình luận và tin nhắn riêng, vừa định thoát thì tầm mắt cô bỗng khựng lại trên trang đề xuất vừa được làm mới.
Nói thật, Mạnh Kinh Hồng ngày càng nghi ngờ cái cơ chế gợi ý bây giờ có phải cài nghe lén hoặc theo dõi gì không. Vừa mới xác định quan hệ với chàng trai ngày hôm trước, hôm sau cô đã lướt thấy vlog tình yêu, trong khi bình thường cô chẳng bao giờ xem mấy thứ đó.
Lần này cũng vậy, gợi ý đẩy lên lại trúng ngay một bộ ảnh cặp đôi tập gym.
Ngón tay lướt qua mấy tấm, giữa lông mày Mạnh Kinh Hồng khẽ động.
Nhìn cũng khá bắt mắt.
Cặp đôi đó dáng người rất đẹp, mặc đồ thể thao cùng kiểu khác màu, người này hỗ trợ người kia kéo lưng, người kia hỗ trợ người này tập chân, trông ngọt ngào và ăn ý vô cùng…
“Em xem gì đấy?”
Giọng chàng trai trầm thấp vang lên ngay sau lưng, Mạnh Kinh Hồng giật mình, vô thức che điện thoại lại.
“Không có gì…”
Huống Dã liếc qua màn hình, cười: “Lại tính quay gì nữa à?”
Đã bị anh nhìn thấy, Mạnh Kinh Hồng cũng không che nữa: “Không.”
Cô đưa điện thoại ra, màn hình dừng ở cảnh cặp đôi gymer selfie trước gương.
“Lướt trúng thôi.”
Huống Dã nhìn thoáng qua: “Muốn quay thì chúng ta cũng quay được.”
Anh chỉ vào gương trên tường đối diện: “Thuận tiện.”
Mạnh Kinh Hồng thật sự có chút động lòng trong giây lát, nhưng rồi nhanh chóng lắc đầu: “Thôi. Không muốn đăng lên mạng.”
Một phần vì công việc của bạn trai vốn không tiện, phần còn lại là vì cô cũng không muốn chia sẻ quá nhiều đời tư lên mạng.
“Anh có nói đăng lên mạng đâu.” Huống Dã cầm lấy điện thoại của bạn gái, hướng về phía gương: “Mình tự xem không được à?”
Nói xong, anh lướt ngón tay cái mở luôn camera.
Trên màn hình lập tức hiện ra hai bóng người trong gương.
Nhìn chăm chú hai giây, Huống Dã khẽ tặc lưỡi rồi bước chéo ra sau, đứng sau lưng bạn gái.
“Thế này không đẹp hơn à?”
Mạnh Kinh Hồng “ừhm” khẽ, ánh mắt từ điện thoại chuyển sang gương.
Không phải tự tin, nhưng nói thật hai người bọn họ cũng rất bắt mắt.
So với cặp gymer trên mạng, bọn họ chỉ có hơn chứ không kém, đứng cạnh nhau vừa hài hòa vừa ngọt ngào.
Lại còn… Muốn.
Dù là vóc dáng hay màu da, tương phản đều rất mạnh.
Chàng trai đứng phía sau, cơ thể cao lớn hoàn toàn bao trùm bạn gái. Với chiều cao 1m70 của cô, đỉnh đầu gần sát cằm chàng trai cao 1m90. Cả người mảnh mai đứng trước ngực anh, hoàn toàn không thể che khuất cánh tay lộ ra ngoài chiếc áo ba lỗ.
Vừa mới tập xong, cánh tay màu lúa mạch của anh vẫn còn căng máu, to gần bằng đùi cô, những đường gân xanh nổi lên từ mặt trong bắp tay kéo dài đến mu bàn tay.
Mạnh Kinh Hồng nhìn bàn tay to lớn với các khớp xương rõ ràng ấy nhấc lên, chạm vào người mình—— trước tiên từ từ đặt lên eo và hông cô rồi nhẹ nhàng đẩy cô nghiêng người một chút.
——Để lộ đường cong trước cong sau của cơ thể.
Lại nhìn hình ảnh hai người trong gương…
Càng gợi cảm hơn.
Hàng mi Mạnh Kinh Hồng khẽ run lên: “Anh… làm gì vậy…”
“Anh thấy người ta quay thế này mà.” Hơi thở nóng ẩm của chàng trai phả lên sau tai cô, anh lại quay về video nhìn thêm: “Chắc phải thế này, cầm lấy——”
Huống Dã đưa điện thoại trả lại cô, bàn tay đang đặt trên eo cô di chuyển lên, nắm lấy bờ vai mảnh mai.
Tay còn lại kéo vạt áo ba lỗ của mình lên một chút.
Khi cơ bụng rõ từng khối của chàng trai hiện lên trên màn hình điện thoại, Mạnh Kinh Hồng bỗng có một loại xấu hổ khó tả.
Ánh mắt cô dao động, rời khỏi màn hình, chuyển sang tấm gương lớn đối diện.
——Ngược lại càng nhìn rõ hơn.
Cô thấy cánh tay chàng trai cong lên sát ngay tay mình, to khỏe kề bên thon gọn, màu da lúa mạch áp vào làn da trắng như tuyết—— Sự đối lập gần như chói mắt khiến tai cô nóng ran, tim đập rộn ràng.
Cô nhìn anh giữ chặt vai mình, bước lên thêm nửa bước, để khoảng cách phía trước và phía sau càng gần hơn.
Khi cơ bụng rắn chắc chạm vào phần mông căng tròn, ánh mắt hai người cũng chạm nhau trong gương——
Hơi thở cùng lúc khựng lại.
Không khí gần như đông cứng.
Tim đập loạn xạ, Mạnh Kinh Hồng hạ điện thoại xuống, lùi lại một bước: “Không quay nữa…”
Cô chưa bao giờ cảm nhận mặt nóng bừng lên rõ ràng thế này—— Mà không chỉ có mỗi mặt…
Yết hầu của Huống Dã trượt mạnh, anh khẽ “ừhm” một tiếng khàn đục: “Quay thế này cũng chẳng thú vị.”
Ánh mắt anh n bạn gái vẫn không rời, luôn chăm chú nhìn trong gương: “Không bằng kiểu có tương tác.”
Mạnh Kinh Hồng liếc nhìn anh: “Kiểu tương tác gì?”
Huống Dã ra hiệu về phía điện thoại cô, cầm lấy rồi mở lại trang chủ của cặp đôi gymer vừa rồi.
——Quả nhiên họ có quay, còn ghim luôn ở đầu trang.
Nhấn phát video, Mạnh Kinh Hồng thấy cô gái nằm bò trên lưng bạn trai đang chống đẩy, hai tay vòng ra trước ôm chặt lấy ngực anh ấy.
Cô vội lắc đầu: “Không được, tay anh còn bị thương đấy.”
Huống Dã kéo tua video, phát tiếp động tác khác: Cô gái vòng tay qua cổ bạn trai, hai chân quấn lên hông, chàng trai nắm thanh xà bắt đầu hít xà với sức nặng thêm—— Dĩ nhiên cũng bị pass luôn.
Những động tác phía sau cũng cùng kết cục. Những bài tập dính nhau ngọt ngào kiểu cặp đôi như vậy, gần như đều yêu cầu lực tay của nam rất lớn…
Huống Dã đặt điện thoại xuống, khẽ tặc lưỡi tiếc nuối.
Bất chợt nghĩ ra gì đó, anh kéo bạn gái đến sát tường: “Lại đây.”
“Thôi đi.” Mạnh Kinh Hồng phụng phịu: “Bác sĩ dặn anh phải dưỡng thương đàng hoàng…”
Huống Dã khẽ chạm vào băng quấn trên tay bị thương: “Không cần dùng đến nó.”
Ánh mắt anh ra hiệu về phía tấm đệm: “Thử đi.”
Mạnh Kinh Hồng mím môi, do dự hai giây rồi cũng ngồi xuống sàn.
Cô nhìn Huống Dã cúi người nắm lấy mắt cá chân mình rồi bắt chéo hai chân cô lại, cánh tay không bị thương của anh luồn qua sau đầu gối cô, bàn tay kéo từ g*** h** ch*n lên đến trước ngực.
“Nắm chặt, hai tay.”
“Cái này… làm gì thế?” Mạnh Kinh Hồng ngơ ngác nhưng vẫn làm theo—— Hai bàn tay nhỏ cùng lúc nắm chặt lấy bàn tay to lớn của chàng trai.
Ngay giây tiếp theo, cả người cô được bạn trai nhấc bổng lên.
Cơ thể lơ lửng khiến cô gái trợn to mắt, khẽ kêu lên: “Anh chậm thôi—— Thấp một chút!”
“Yên tâm, không rơi được đâu.” Huống Dã trầm giọng đáp, lại khẽ cười: “Em nhẹ như thế này, giống như một con mèo vậy.”
Vừa nói, anh càng dùng lực chắc khỏe, thật sự giống như xách mèo nhấc cô lên cao hơn—— Gần chạm đến ngực anh.
Mạnh Kinh Hồng siết chặt tay chàng trai, hai chân cũng vô thức quấn lên cánh tay rắn chắc của anh.
“Thấp một chút!”
Như bị thân thể mềm mại linh hoạt quấn chặt, bụng dưới Huống Dã khẽ siết lại. Anh cúi đầu chạm ánh mắt cô gái đang hờn giận, trong lòng chợt mềm xuống: “Được.”
Lần nữa nhấc cô lên, môi anh đặt lên trán cô, giọng ôn hòa: “Đừng sợ.”
Nụ hôn rơi trên trán, ánh mắt Mạnh Kinh Hồng khẽ dao động, sững người.
Bầu không khí lập tức trở nên vi diệu.
Hai người không nói gì thêm, chỉ nhìn nhau thật sâu.
Yết hầu khẽ chuyển động, cánh tay Huống Dã càng dùng thêm lực, tiếp tục kéo cô gái lên cao.
Cơ thể nhanh chóng áp sát, khoảng cách đối diện rút ngắn, chóp mũi cô gái khẽ chạm vào môi dưới của chàng trai.
Chỉ một khoảnh khắc rồi cơ thể cô lại hạ xuống.
——Chỉ thiếu một chút…
Đôi môi hồng hào ướt át khẽ mím lại không cam lòng, đôi đồng tử đen cuộn lên màu tối đầy khao khát.
Vì vậy, một lần nữa khi bị nhấc lên, cũng không rõ là tay chàng trai đỡ lấy chân cô gái trước, hay tay cô vòng lên cổ anh trước, hoặc có lẽ là cùng lúc, hai người đã ôm nhau thật chặt.
Môi cũng lập tức hòa quyện.
Huống Dã bế ngang cô gái ngồi lên ghế tập, đặt cô vững vàng trên đùi mình.
Hai tay nắm lấy vòng eo mềm mại, lồng ngực rắn chắc của anh ghì xuống.
Nụ hôn càng sâu.
Cũng càng vụng về.
Nụ hôn đầu của đôi tình nhân trong mối tình đầu, hoàn toàn chẳng có kỹ thuật gì, tất cả chỉ dựa vào máu nóng và bản năng.
Họ vừa khám phá vừa mạnh mẽ thể hiện sự yêu thích dành cho nhau.
Hôn, m.ú.t, l.i.ế.m, n.g.ậ.m.
Ch.ạm, miết, quấn, xoay.
Như hai con thú nhỏ đang trong thời kỳ khao khát cắn nuốt, vội vã muốn được thỏa mãn từ đối phương.
Một khoảnh khắc nào đó, lưng Huống Dã bỗng cứng lại, bàn tay to lớn chợt nắm sau gáy cô gái.
——Và như phát điên, anh ấn mạnh, hôn cô càng dữ dội, càng sâu, như muốn nuốt trọn.
Sống mũi cao thậm chí ép sát cả vào má cô…
“Hừ——” Mạnh Kinh Hồng đau nên khẽ kêu lên, mím môi đẩy chàng trai ra: “Anh làm gì vậy…”
Tóc cô rối tung, mặt đỏ đến mức không thể tả, đôi môi bóng sáng bị hôn đến sưng đỏ, dính thứ nước không rõ của ai.
Ngước mắt lườm chàng trai, đôi mắt hạnh lại ánh lên hai hồ nước Xuân long lanh.
——Chỉ cần nhìn thế thôi Huống Dã đã thấy mềm lòng, như tan chảy cả xương cốt anh tự nhận mình có tội.
Anh đưa tay v**t v* má cô đang nóng bừng, dịu dàng xoa nhẹ: “Anh không cẩn thận chạm phải… đau à?”
Đầu lưỡi vẫn còn cảm giác tê rát rõ rệt, Mạnh Kinh Hồng nhớ lại xúc cảm gần như nanh sói khi nãy, cô bực bội đập lên bàn tay to lớn bên má: “Cái gì mà không cẩn thận, anh cố ý cắn còn gì…”
Huống Dã không phản bác, bàn tay bị đánh rơi xuống vai cô, ngón trỏ chậm rãi quấn một lọn tóc rối.
“Thế, là ai đưa lưỡi trước?”
“……”
Bị chàng trai nhìn cực gần lại cực trực diện, hàng mi Mạnh Kinh Hồng run rẩy như cánh bướm.
Chiếc lưỡi chủ động ban nãy ép lên vòm họng, bờ môi tê dại cũng xấu hổ mím lại, cô định rời khỏi đùi anh: “Buông ra——”
Bàn tay mạnh mẽ lập tức giữ chặt đầu gối cô: “Chạy cái gì.”
Huống Dã ghé sát cô gái đang ngượng đến đỏ bừng, giọng trầm khàn đầy ám muội: “Anh có nói không thích đâu.”
——Làm sao có thể không thích.
Môi cô, lưỡi cô, nước bọt ngọt ngào, thịt má mềm mại, cả răng lợi sắc bén, anh đều thích hết.
Tất cả, thích đến nghiện.
Cánh tay khỏe siết vòng eo mảnh, Huống Dã hoàn toàn giam chặt bạn gái trên đùi mình.
“Tiếp đi——”
Ngón tay thô ráp miết lên môi cô, anh cúi đầu xuống.
“Lần này, để anh.”