Kinh Dã - Cảnh Kỳ Tâm

Chương 35

Huống Dã được xuất viện ngay ngày hôm sau.

Dùng lời người bạn bác sĩ của anh hay trêu chọc là: Xin anh hùng khỏe như trâu, trên người nồng nặc mùi yêu đương đừng chiếm dụng tài nguyên y tế.

Thời kỳ yêu đương ngọt ngào, tình cảm mặn nồng nhưng Mạnh Kinh Hồng cũng không quấn lấy bạn trai suốt. Hôm chàng trai xuất viện về đoàn tụ với người nhà, cô cũng tranh thủ về nhà ngủ bù ngon lành hai hôm.

Lần gặp lại tiếp theo đúng vào ngày Hạ Chí.

Mới hai ba ngày mà nhiệt độ đã tăng vọt lên 35 độ. Cô gái mặc váy liền không tay đi hẹn hò, từ xa đã thấy chiếc xe địa hình đậu trước cổng khu nhà.

Chiếc G-Class màu xanh lá nháy đèn, cửa sau mở ra, một bóng đen nhảy xuống.

“Tiểu Oa!” Mạnh Kinh Hồng vui mừng kêu lên, cô ôm chầm lấy chú chó đen to đang vui vẻ phóng đến: “Oa Oa ngoan—— Sao anh cũng đưa nó đến đây vậy?”

Chàng trai đóng cửa xe bước đến. Vào một ngày nắng nóng thế này, mà anh mặc nguyên bộ áo thun đen quần đen cũng không hề thấy nặng nề, dưới ánh nắng gay gắt, từng sợi tóc cắt ngắn bám sát đầu càng toát lên vẻ mạnh mẽ.

“Tính ra cũng mấy ngày không gặp rồi.” Huống Dã nghiêng cằm về phía con Doberman đang r*n r*: “Nó nhớ mẹ đến không chịu nổi rồi.”

Trái tim Mạnh Kinh Hồng mềm nhũn, giọng cũng ngọt ngào hơn: “Được rồi được rồi, bé ngoan, mẹ cũng nhớ Oa Oa…”

Bóng người cao lớn thong thả bước đến trước mặt cô, giọng trầm thấp: “Này.”

Mạnh Kinh Hồng ngẩng đầu lên, chạm ngay ánh mắt đen sâu đầy ý trêu chọc của chàng trai.

“Nhớ em, không chỉ có mỗi Tiểu Oa đâu.”

“…….”

Lông mi cô gái khẽ run hai cái, cô đứng thẳng lên, nhìn quanh một vòng.

Sau đó ngẩng đầu nhanh chóng hôn cái ‘chụt’ lên cằm bạn trai.

Ánh mắt Huống Dã lập tức co lại: “Chết tiệt——”

Anh vươn tay, kéo cô gái vừa hôn xong đã muốn chạy vào lòng.

Eo bị siết chặt, Mạnh Kinh Hồng lập tức yếu thế: “Đừng, đừng làm loạn——”

Cô liếc nhìn xung quanh rồi đẩy vào ngực chàng trai: “Ở đây toàn hàng xóm quen mặt……”

Huống Dã buông tay ra, liếc nhìn cô một cách sâu xa: “Đợi đấy.”

Cái liếc này làm sống lưng Mạnh Kinh Hồng tê rần.

Tim đập thình thịch, giống hệt cảm giác hôm đó trong phòng bệnh—— Rung động, phấn khích.

Và còn chút mong đợi khó nói thành lời…

Cả hai người cùng Tiểu Oa lên xe, Mạnh Kinh Hồng kéo dây an toàn: “Mình đi đâu vậy?”

“Nghe em.” Chàng trai khởi động xe, một tay xoay vô lăng, đồng thời nắm lấy tay bạn gái: “Anh dành cả ngày cho em.”

Mạnh Kinh Hồng nghĩ một lát: “Hay mình đưa Tiểu Oa đi tắm trước nhé? Nó hôi bảy phần rồi.”

Huống Dã bật cười: “Được.”

Cứ thế sắp xếp cho buổi sáng: Tiểu Oa đi tắm ở trung tâm thú cưng tầng một của trung tâm thương mại, còn hai người lên lầu dạo chơi, ăn trưa.

“Chiều thì sao?” Huống Dã siết chặt lòng bàn tay mềm mại của cô gái: “Xem phim nhé?”

Mạnh Kinh Hồng lắc đầu: “Dạo này chẳng có phim gì hay.”

Trong đầu bỗng lóe lên một ý tưởng, cô chớp mắt: “Hay là… anh tập thể dục với em đi?”

Chàng trai ngồi ghế lái nhướng mày đầy hứng thú: “Sao tự dưng lại nghĩ đến việc tập thể dục?”

Cô gái véo nhẹ eo mình, thở dài: “Sáng nay vừa cân xong, em tăng tận hai cân—— hai cân còn lẻ nữa!”

“Chỉ tại mấy hôm nay lười quá. Tuần sau còn phải gặp cô Chu và mọi người trong đoàn múa nữa, em phải nhanh chóng giảm hai cân này, chỉnh lại trạng thái…”

Mức độ khắt khe với cân nặng của dân học múa khiến chàng trai chỉ biết thở dài bất lực.

“Được thôi, nhà có phòng gym mà. Chiều anh tập cùng em.”

“Không được.” Mạnh Kinh Hồng lập tức nói, cô liếc sang cánh tay rắn chắc của chàng trai: “Tay anh còn chưa khỏi hẳn.”

Huống Dã lại liếc váy cô: “Không phải em cũng đang chảy máu à.”

“Em bình thường… ba ngày là hết rồi.” Đối diện với ánh mắt ám muội bên cạnh, má Mạnh Kinh Hồng bỗng nóng lên—— chia sẻ chuyện riêng tư thế này với bạn trai mới xác định quan hệ, không chỉ ám muội mà còn như mang ý ngầm gì đó……

Cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: “Hơn nữa em cũng quen rồi, không ảnh hưởng đến việc luyện tập.”

Đây là sự thật, trước kia nếu trúng đợt thi hay biểu diễn, không khéo cũng chỉ cần một viên ibuprofen là xong. Một ngày tập, mồ hôi chảy ra còn nhiều hơn máu chảy…

“Anh cũng không bị ảnh hưởng, chỉ cần không tập tay là được.” Huống Dã nói rồi dừng lại một cách đầy ý nghĩa: “Vốn cũng tính tập nhiều phần eo với chân.”

“Thiết thực.”

“……”

Mạnh Kinh Hồng không đáp, ánh mắt vẫn hướng ra ngoài cửa sổ.

Vành tai phía sau của cô nhanh chóng nóng bừng, cô cắn môi và rút tay ra khỏi bàn tay đang nắm tay cô của anh, rồi vỗ lên mu bàn tay anh cái “bốp”.

Chàng trai bị đánh khẽ cười, khóe môi cong lên và lái xe vào hầm đậu xe của trung tâm thương mại.

Sau khi đưa Tiểu Oa đi tắm, hai người đặc biệt chọn sashimi cá hồi ít béo giàu đạm và khay hải sản tổng hợp để ăn trưa.

Chuyện tập gym là quyết định ngẫu hứng, nên tất nhiên cô không mang theo đồ tập. Ăn xong, Mạnh Kinh Hồng lại kéo bạn trai rẽ vào Lululemon.

Cô thuộc lòng kiểu dáng và size nên không cần thử, rất nhanh đã chọn đủ một bộ cả trong lẫn ngoài.

Chàng trai giành quẹt thẻ trả tiền trước, cũng không dừng lâu rồi cả hai đón Tiểu Oa đã tắm thơm về xe.

Chiếc G-Class tiến vào sân có bãi cỏ, đúng vào buổi trưa yên tĩnh.

Mạnh Kinh Hồng đi vào phòng tắm mà lần trước cô từng thay váy.

Mặc bên trong là áo bra thể thao, bên ngoài là áo thun gân ngắn tay và quần yoga ôm sát. Cô gái nhanh chóng thay đồ xong, vừa búi gọn mái tóc dài thành búi tròn vừa đi xuống lầu.

——Kiểu thời tiết này đứng ở ngoài năm phút thôi đã nóng chảy mỡ rồi, khoảng không mát rượi dưới tầng hầm thật sự rất phù hợp để tập luyện.

Khi cô đi đến cửa đã thấy có người bên trong.

Anh không thay đồ tập, trên bờ vai rộng và vòng eo khỏe khoắn khoác một chiếc áo ba lỗ đen, bên dưới là quần thể thao màu xám nhạt.

Mạnh Kinh Hồng bỗng khựng lại, trong đầu hiện lên câu mà Trang Ý từng nói: “Quần thể thao màu xám nhạt chính là ‘tất đen’ của đàn ông…”

Nghe tiếng động, Huống Dã đặt dụng cụ xuống rồi nhìn ra cửa.

Ánh mắt anh lập tức bị hút chặt.

Xem ra câu nói của cô nhân viên bán hàng lúc nãy về việc quần áo bên họ “tôn dáng” đúng là không sai.

Tất nhiên, dáng người bạn gái anh vốn đã khỏi phải bàn:

Chiếc quần yoga bó sát phác họa đường cong cơ thể chính xác đến từng milimet, người ta tuy gầy nhưng hoàn toàn không hốc hác—— Đôi chân thon dài thẳng tắp, đầy sức mạnh; Mông không chỉ cong mà còn như mọc thẳng từ phần eo.

Tỷ lệ eo mông mang lại cảm giác thị giác vô cùng mạnh mẽ…

Chàng trai sững sờ ba giây mới nhìn đi chỗ khác được, anh cầm cốc cà phê trên ghế tạ lên: “Còn nóng đấy.”

Mạnh Kinh Hồng cụp mi nhận lấy, khẽ nói cảm ơn.

Cô cố tình không nhìn vào quần chàng trai mà xoay đầu quan sát xung quanh, mới phát hiện phòng gym gia đình này thật sự rất rộng—— Chắc đã đập thông hai, thậm chí ba phòng liền nhau.

Ngoài đủ loại tạ tay, đòn tạ, máy chạy bộ, máy chèo thuyền* và khung Smith** thì cả những thiết bị mà phòng tập tại nhà ít khi dùng đến, thậm chí Mạnh Kinh Hồng còn chưa từng thử qua cũng đều có đủ.

(*Máy chèo thuyền: là một máy tập thể dục mô phỏng hoạt động chèo thuyền. Loại máy này có tác dụng k*ch th*ch cơ bắp, tăng hiệu quả giảm cân và tiêu mỡ. Cấu tạo của máy chèo thuyền bao gồm tay cầm, ghế ngồi, chỗ để chân và các bộ phận của máy. Khi tập, chân của bạn sẽ mở rộng theo hướng ngược lại với tay và vận dụng sức lực toàn thân, từ đó mang đến hiệu quả đồng đều tác động lên toàn bộ cơ thể.

**Khung Smith: Khung thép chắc chắn, có khung trợ lực giúp việc gánh tạ ( Squats ) trở nên dễ dàng và an toàn hơn. Kết hợp với ghế tập tạ chúng ta có thể dùng để tập vai, nằm đẩy ngực. Khung gánh tạ được bố trí 6 vị trí để gá tạ, rát thuận lợi cho việc sử dụng và tập luyện hàng ngày.)

Cô gái khẽ cảm thán: “Anh còn có đầy đủ dụng cụ hơn cả phòng gym bình thường ấy.”

“Phải thế chứ.” Huống Dã cười: “Anh cũng chỉ có mỗi sở thích này thôi.”

“Ơ, sao ở đây cũng có thanh barre này?” Mạnh Kinh Hồng đi đến chỗ bức tường gương lớn, rất ngạc nhiên: “Cái này chỉ phòng múa mới lắp mà.”

“Cô Chu của bọn em làm đấy.” Huống Dã đi theo cô gái đến trước gương: “Bà ấy chê nhà mình nhỏ, nhất quyết chạy sang nhà anh lắp một bộ, mà rồi cũng chẳng tập được mấy lần.”

Anh ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt cô gái trong gương: “Nhưng giờ nhìn lại, lắp cũng không uổng.”

Mạnh Kinh Hồng không đáp, chỉ mím môi bước tới trước gương, đặt chân lên thanh barre.

Nhìn cô bạn gái bắt đầu ép chân trước gương, chàng trai không thể nào rời mắt đi như lúc nãy nữa.

Anh nhìn cô duỗi thẳng một chân trên thanh, phần ngực gần như áp sát bắp chân, eo hạ xuống theo.

——Tà áo kéo lên một đoạn, để lộ rãnh sống lưng sâu, cùng hai hõm thắt lưng thấp thoáng.

Sau vài lần ép nhẹ, cô gái liếc nhìn anh qua gương, chân chống dưới đất lùi ra sau, phần eo lưng hạ thấp sâu hơn.

Hai chân hoàn toàn kéo thành đường thẳng 180°, phần hông đối diện chàng trai càng căng tròn hơn.

——Tựa như một quả đào mọng nước, tròn đầy…

Yết hầu anh trượt mạnh, Huống Dã cử động cánh tay quấn băng ở bắp tay, chậm rãi bước lại gần bên cô.

Lúc này cô đã đổi tư thế sang ép chân ngang, cẳng chân dễ dàng chạm sát thái dương.

Huống Dã đặt một tay lên thanh barre, nhìn cô gái chằm chằm: “Mềm vậy cơ à.”

Không biết vì ánh mắt sâu hun hút hay vì giọng điệu mang theo ý trêu chọc, chữ “mềm” anh nói ra nghe vô cùng ám muội.

Mí mắt Mạnh Kinh Hồng khẽ giật, cô cúi đầu xấu hổ: “Cái này chỉ là những động tác cơ bản thôi…”

Nhìn thấy mũi chân cô hướng lên tận trần nhà, lông mày chàng trai khẽ dao động: “Thế chân này cao nhất có thể lên tới đâu?”

Cô gái cười, rất tự tin lộ vẻ không hề để tâm:

“Muốn nâng tới đâu thì nâng tới đó.”

Vừa dứt lời, bàn chân đặt trên barre của cô đã bị anh nắm lấy mu bàn chân.

Mạnh Kinh Hồng nín thở, ngơ ngác nhìn chàng trai kéo chân mình hướng về phía ngực anh.

Tay còn lại anh khẽ vỗ lên bờ vai rộng căng của mình:

Bốp, bốp——

“Đặt lên đây, thì sao?”

Bình Luận (0)
Comment