Chương 1042: Thân Mật Tận Cùng 1
Chương 1042: Thân Mật Tận Cùng 1Chương 1042: Thân Mật Tận Cùng 1
Tới buổi tối, sau khi vào nhà phát hiện ra Phong Ngâm và Hoa Tụng đều không ở đây thì Thẩm Bích Thấm không khỏi hoài nghi lẩm bẩm một tiếng,"Quái lạ, hai nha đầu kia đâu?"
Chỉ là, khi nàng xốc rèm lên, đi vào trong nội thất thì cảnh tượng trước mắt khiến cho nàng phát ngốc.
Lúc này trên chiếc giường của nàng có một vị khách không mời mà đến đang nằm nghiêng người.
Người nọ mặc một thân hồng y diễm lệ, đai lưng mở rộng, nửa hở nửa kín, tóc đen rơi tán loạn trên eo, lộ ra chiếc ngực trắng như tuyết, môi mỏng hơi cong lên, mắt phượng rũ xuống, tay cầm quyển sách lằng lặng đọc. Dưới ánh nến vàng, chiếu rọi vào khiến gương mặt kia lại càng khuynh đảo chúng sinh, chỉ thiếu vài phần lạnh lùng, thêm vài phần tà mị, tựa như yêu tỉnh nửa đêm, muốn đoạt hồn đoạt phách người ta.
"Rầm!"
Nhìn thấy Mộ Dung Húc như vậy, Thẩm Bích Thấm theo bản năng hung hăng nuốt mấy ngụm nước miễng, sau đó lại nhanh chóng duỗi tay che mũi lại, chân cũng nhanh chóng lui về sau hai bước.
Trời ơi, ai nói cho nàng biết, yêu nghiệt này sao lại nằm trên giường nàng không?
Hơn nữa lại vào lúc nửa đêm, đúng là vô cùng câu dẫn!
Thẩm Bích Thấm cảm thấy bản thân mình kích động, nếu không bịt mũi lại thì có khi máu mũi đều chảy ra!
"A Thấm, nàng đã trở lại?"
Làm như bản thân vừa mới phát hiện ra Thẩm Bích Thấm đến, Mộ Dung Húc buông cuốn sách che nửa khuôn mặt xuống và đưa mắt nhìn Thẩm Bích Thấm đang kích động.
Một câu này khiến thâm tâm của Thẩm Bích Thấm thất thủ, chân mềm nhữn, đứng không vững chỉ kém phần ngã xuống.
Thật sự, thật sự là quá mị hoặc!!
Lại là nửa đêm nữa, khiến xương cốt của nàng thật sự không chịu nổi sự trêu chọc như vậy, thật quá kích thích!
"Chàng... Chàng vào bằng cách nào!"
Thẩm Bích Thấm lại một lần nữa nuốt nước miếng, sau một lúc lâu mới tìm lại được giọng nói của chính mình.
Chỉ là vừa mới nói ra thì nàng phát hiện, giọng của mình còn có một chút nghẹn ngào, đây rõ ràng là dẫu hiệu của động tình, phản ứng này khiến cho Thẩm Bích Thấm xấu hổ đến mức không biết giấu mặt đi chỗ nào.
Nàng cuối cùng đã cảm nhận được lời khuynh quốc khuynh thành kia có ý nghĩa như thế nào, Mộ Dung Húc ở trước mắt nàng đẹp như tranh vẽ, ngay cả một ánh mắt cũng có thể câu hồn đoạt phách, khiến người ta bị luân hãm vào trong đó!
"A thấm, đây là phủ tướng quân của ta, nên đương nhiên ta có thể vào được."
Hành động của Thẩm Bích Thấm đương nhiên đều bị Mộ Dung Húc nhìn thấy, chỉ là trong nháy mắt, bộ dạng thẹn thùng đều biến mất, thậm chí trong lòng còn có một tia đắc ý, quả nhiên hắn đoán không sai, A Thấm của hắn thích giọng điệu này.
Tuy rằng hắn không thể lý giải vì sao Thẩm Bích Thấm sẽ thích nam tử có bộ dạng đầu tóc rối tung, nhưng sau quãng thời gian bên nhau cuối cùng hắn đã đúc kết ra một kết quả, mỗi lần đầu tóc hắn rối thì sẽ nhìn thấy được sự kinh diễm cùng áp lực nóng bóng trong mắt nàng.
"Ta... Ta nói, chàng không thể đi vào."
Nhìn Mộ Dung Húc càng ngày càng đến gần mình thì đầu Thẩm Bích Thấm mông lung không nhớ được chuyện gì, chân còn không tự giác lui về phía sau.
Không có cách nào khác, hôm nay yêu nghiệt này thật sự quá câu dẫn, đối mặt với nam nhân mình thích như vậy, Thẩm Bích Thấm thật sự có chút không kìm lại được.
"A thấm rõ ràng rất muốn thấy ta, sao lại nói ra điều trái với lương tâm như vậy."
Thẩm Bích Thấm phản ứng mạnh mẽ của Mộ Dung Húc thì nàng liền muốn chạy ra khỏi rèm đi ra ngoài, nhưng hắn lại nhanh tay hơn, nhanh chóng đem nàng ôm vào trong lòng ngực.
Một đầu nhỏ dán vào trong lòng ngực bóng loáng của nam nhân, cảm giác da thịt chạm vào nhau như vậy khiến cơ thể Thẩm Bích Thấm lập tức nóng lên, hai chân có chút nhữn ra.
"Chàng, chàng dùng mỹ nam kế, thật quá đáng."
Thẩm Bích Thấm hung hăng duỗi tay đấm nhẹ vào ngực Mộ Dung Húc, chỉ là lúc này nàng nào có còn chút sức lực nào. Hiện giờ đôi mắt hạnh cũng đã long lanh ướt át, hai má ửng đỏ, môi đỏ khẽ nhếch lên, giọng nói mềm mại uyển chuyển, khi nhìn thấy ánh mắt thâm trầm của Mộ Dung Húc thì nàng chỉ thấy ngực nóng lên, bụng nhỏ khẽ co rút lại.
"Ngô..."
Giây tiếp theo, hắn siết cánh tay lại, đem Thẩm Bích Thấm ôm vào trong ngực, rồi cúi đầu hôn nàng.
Môi răng chạm nhau, từ sau trong linh hồn hai người đầu không nhịn được mà run lên, những chuyện cãi nhau gì đó đều đã sớm bị vứt lên chín tầng mây, Thẩm Bích Thấm khẽ nhún chân lên, đôi tay ôm lấy cổ hắn, chủ động đáp lại.
Tình hình hiện giờ, đã là một đi không thể trở lại.
Hai người ôm hôn, lập tức di chuyển lên tới trên giường.