Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 1040 - Chương 1041: Cân Phải Làm Gì Đó

Chương 1041: Cân Phải Làm Gì Đó Chương 1041: Cân Phải Làm Gì ĐóChương 1041: Cân Phải Làm Gì Đó

Bây giờ Mộ Dung Húc đúng là cưỡi lên lưng cọt khó leo xuống rồi, hẳn biết lần này Thẩm Bích Thấm thực sự tức giận rồi, hôm nay nếu như hắn thật sự muốn bước vào phủ tướng quân, thì với tình cách của Thẩm Bích Thấm tuyệt đối sẽ trực tiếp xông lên đánh nhau với hắn.

Vì vậy, sau khi mỗ tướng quân nào đó im lặng một hồi lâu, trong lúc một đám bá tánh đang chuẩn bị xem đôi vợ chồng này sẽ quyết chiến như thế nào, Mộ Dung Húc lại không nói một lời, xoay người rời đi!

Đúng thật là ngay cả cổng của phủ tướng quân cũng không bước vào!

"Oa,.."

Hành động của Mộ Dung Húc khiến cho tất cả mọi người giật mình sửng sốt một lúc, sau đó đều kinh ngạc kêu lên.

Chịu thua, đường đường chiến thần oai hùng, vậy mà thực sự chịu thua trước vị hôn thê của mình!

Gần như trong nháy mắt, tin tức Mộ Dung Húc sợ vợ lập tức truyền khắp kinh thành, vô số người xì xào bàn tán, có người còn nói rằng sở dĩ trước đây Mộ Dung Húc không dám tiếp nhận sự theo đuổi của Diêm Hương Tuyết đều là bởi vì trong lòng sợ Thẩm Bích Thấm.

Nhìn Mộ Dung Húc rời đi, trong lòng Thẩm Bích Thấm cảm thấy ấm áp, sự tức giận cũng giảm bớt hơn nửa, nhưng mà lần không tin tưởng này của Mộ Dung Húc khiến trong lòng nàng có khúc mắc, hiện tại cũng không muốn lập tức tha thứ hắn, sau khi buông cung tên xuống lập tức đi vào trong phủ. "Cô nương, chuyện của tướng quân nô tỳ đã hỏi rõ rồi."

Đợi sau khi vào trong phủ, thấy sắc mặt của Thẩm Bích Thấm đã dịu đi, Phong Ngâm mới vội vàng tiến lên nói cho Thẩm Bích Thấm nghe những tin tức mà Lưu Trường Phúc đã dò hỏi được từ phía Mộ Dung Húc, nói: "Trước đó tướng quân nghe được những tin đồn vớ vẩn giữa người và Lý đại phu, thêm cả hành động kỳ lạ nửa đêm thay quần áo của người, cái này mới khiến cho trong lòng tướng quân sinh nghỉ."

"Đúng vậy cô nương, Long Lục nói rằng tướng quân đây là đang cảm thấy ghen ty đấy ạ."

Hoa Tụng cũng nói thêm vào: "Hiện tại tướng quân đã biết bản thân hiểu lầm người rồi, người tha lỗi cho tướng quân đi." "Ha ha, hai người các ngươi giỏi lắm, đều coi lời của ta như gió thoảng qua tai đúng không?"

Thẩm Bích Thấm nghe vậy thì chỉ cười lạnh một tiếng nói: "Ta đã ra lệnh không cho ai đi tìm hắn, hai người các ngươi thật sự đúng là nha hoàn tốt của ta đấy!"

"Cô nương, chuyện này là do chúng nô tỳ sai rồi, nhưng chúng nô tỳ cũng là đang lo lắng cho cô nương." Thấy vẻ mặt của Thẩm Bích Thấm không vui, Phong Ngâm vội vàng lên tiếng giải thích.

"Được rồi, đừng nói nữa, lời xin lỗi này phải do Mộ Dung Húc đích thân đến nói, hai người các ngươi có thể đại biểu cho hẳn cái gì?"

Thẩm Bích Thấm nhẹ nhàng cắt ngang lời của hai người: "Tấm biển đó nếu như không có lệnh của ta thì không được gỡ xuống, đã nghe rõ chưa?"

"Nhưng mà cô nương, cô nương không cho người ta vào phủ, vậy tướng quân muốn làm thế nào để nói xin lỗi..." Hoa Tụng đang định nói gì, ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Thẩm Bích Thấm quét về phía mình, lập tức im miệng, thông minh cúi đầu.

"Tất cả nghe rõ cho ta, từ giờ trở đỉ, ai cũng không thể đi tìm Mộ Dung Húc, để cho ta biết kẻ nào ăn cây táo rào cây sung, vậy thì dứt khoát đến làm nô tỳ cho hắn đi." Thẩm Bích Thấm lạnh lùng nói một câu, sau đó đi thằng về phía thư phòng.

"Tỷ tỷ, cô nương làm như vậy không phải là đang gây khó dễ cho người khác sao?" Hoa Tụng kéo tay Phong Ngâm, nhỏ giọng nói: "Muội cảm thấy tướng quân có chút đáng thương, dù sao tướng quân cũng là một vị tướng oai hùng trong triều đình, cô nương làm như vậy, tướng quân sẽ cảm thấy khó xử đó."

"Võ công của tướng quân cao cường như vậy, nếu muốn vào phủ cũng là chuyện dễ dàng, ban ngày tướng quân nhượng bộ như vậy cũng là muốn phối hợp với cô nương, nếu như tướng quân thật sự muốn vào thì ai cũng không thể ngăn được."

Phong Ngâm xoa đầu Hoa Tụng, cười nhạt nói: "Hơn nữa, lần này là do tướng quân nghỉ ngờ cô nương, có lỗi trước, tỷ kiên quyết đứng về phía cô nương."

"Đúng vậy, sao muội lại không nghĩ ra chứ, vẫn là tỷ tỷ lợi hại, vậy thì muội yên tâm rồi."

Nghe vậy, lúc này Hoa Tụng mới cảm thấy yên tâm, vẻ mặt nghiêm túc gật đầu nói: "Mặc dù muội cảm thấy tướng quân có chút đáng thương, nhưng muội cũng sẽ đứng về phía cô nương của chúng ta."

Lúc Mộ Dung Húc lựa chọn nhượng bộ, trong lòng Thẩm Bích Thấm đã không còn thấy tức giận nữa rồi, hiện tại nghe được lời giải thích của Phong Ngâm, tâm trạng của nàng cũng hoàn toàn bình tĩnh trở lại.

Vì vậy, sau khi đến thư phòng, nàng bắt đầu nghĩ lại, mặc dù nàng và Lý Ngôn Sanh thật sự không có gì, nhưng Mộ Dung Húc và nàng luôn gặp nhau thì ít, xa cách thì nhiều, tâm trạng cảm thấy lo lắng cũng là chuyện bình thường, nếu như là nàng, nàng cũng sẽ thường xuyên lo lắng rằng Mộ Dung Húc ở bên ngoài có phải gặp được một nữ tử tri kỷ khác hay không. Nàng cần phải làm gì đó để Mộ Dung Húc yên tâm hơn mới được.
Bình Luận (0)
Comment