Chương 105: Muốn Chia Hoa Hồng
Chương 105: Muốn Chia Hoa HồngChương 105: Muốn Chia Hoa Hồng
Thẩm Bích Thấm phải phí hết sức lực mới xuống giường được, tuy nàng không muốn rời giường, chỉ muốn ngã đầu xuống tiếp tục ngủ nhưng nghĩ đến ngày mai là ngày nàng phải đi chợ, nàng còn phải giao bao tay nên Thẩm Bích Thấm chỉ có thể khẽ cắn môi cố bò dậy.
“Hôm nay còn qua làm việc ngoài đất không?" Theo thường lệ Mộ Dung Húc vẫn đến đưa bát đựng xương heo đến, hắn ta mở miệng hỏi.
"Hôm nay có chuyện nên không đi được. Đại thúc muốn lấy cây cuốc sao? Chờ ta một chút!"Thẩm Bích Thấm vừa dứt lời đã xách cái cuốc đến trả lại cho Mộ Dung Húc.
Vừa khéo ngày mai nàng sẽ đi chợ nên không cần mượn cuốc của Mộ Dung Húc nữa.
"Ừm." Mộ Dung Húc nhận lại cái cuốc, mặt mày vẫn như trước kia, hắn ta khẽ gật đầu, sau đó đã xoay người đi mất.
Với thái độ lạnh lùng, thờ ơ của Mộ Dung Húc, Thẩm Bích Thấm đã quen nên sau khi thấy người đã đi nàng lại vùi đầu tiếp tục sự nghiệp đan bao tay của mình.
Sang hôm sau, sau khi đưa Thẩm Kỳ Viễn đến nhà Thẩm Đại Võ, Thẩm Bích Thấm cõng sọt đựng bao tay đã đan xong sang nhà thôn trưởng đi nhờ xe đến trấn trên.
"Thẩm cô nương, cuối cùng cô nương cũng đến, nếu không ta thật sự phải tự tìm đến nhà cô nương mất."
Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm tới, Quý Tứ Nương lập tức nở nụ cười bước lên đón tiếp, nàng nắm chặt tay Thẩm Bích Thấm, thân thiết kéo Thẩm Bích Thấm vào trong cửa hiệu. "Quý thẩm, nhìn thẩm vui vẻ thế này, lẽ nào do bao tay bán không tệ?" Thả sọt đồ xuống, Thẩm Bích Thấm mỉm cười hỏi.
"Ôi, không những không tệ mà quả thực là cung không đủ cầu, cả một trăm đôi hôm nay cô nương đưa đến đều đã được đặt trước cả rồi."
Quý Tứ Nương cười đến mức không ngậm được mồm, sau khi khiến cảm xúc trở lại bình thường, nàng mới nói: "Thẩm cô nương, cô nương xem có thể tăng số lượng lên không? Còn có rất nhiều người đều đặt trước và chờ hàng nhưng đều bị ta từ chối, thật đúng là làm ta đau lòng chết đi được."
"Vậy thì thật sự không được, một trăm đôi đã là giới hạn của ta rồi" Thẩm Bích Thấm không hề nghĩ ngợi mà lắc đầu từ chối ngay.
Không phải nàng không muốn kiếm thêm nhiều tiền hơn mà thật sự là nàng không có thời gian, mấy ngày nay nàng còn bận rộn khai hoang đất, thời gian đan bao tay cũng bị rút ngắn lại. Thẩm Bích Thấm đang có suy nghĩ vì hiện tại nàng không gấp về vấn đề tiền bạc nên chuyện giao bao tay này có thể sẽ chậm hơn mấy ngày.
"Thẩm cô nương, không nói dối cô, chủ nhân của chúng ta rất hài lòng về những bao tay này nên đã lên tiếng muốn mua lại cách đan bao tay này của cô nương. Cô nương đừng vội từ chối, nếu cô nương có điều kiện gì khác cũng có thể đề xuất, chúng ta có thể thương lượng." Quý Tứ Nương nhìn Thẩm Bích Thấm bằng ánh mắt trông chờ.
Chuyện này do chủ nhân tự mình phân phó, nếu hoàn thành thì nàng và người kia nhà nàng sẽ được tăng tiền lương lên gấp đôi, cho dù thế nào nàng cũng muốn hoàn thành tốt chuyện này.
"Quý thẩm, ta cũng không vòng vèo với thẩm, ta thật sự có thể để lại cách đan bao tay này cho chỗ thẩm nhưng ta không bán nó mà ta muốn chia hoa hồng."
Thẩm Bích Thấm suy nghĩ một lúc mới mở miệng đề nghị, nếu chuyện này có thể thành công, với nàng mà nói như vậy là vừa khéo.
"Phân hoa hồng?"
Nghe Thẩm Bích Thấm nói muốn phân chia hoa hồng, Quý Tứ Nương sững sờ, hiển nhiên nàng không ngờ Thẩm Bích Thấm lại đưa ra yêu cầu này.
"Ừm. Ta muốn được chia lại ba phần lợi nhuận khi bao tay được bán ra, đây chính là giới hạn thấp nhất." Thẩm Bích Thấm gật đầu nói.