Chương 1072: Giúp Đỡ Một Lần
Chương 1072: Giúp Đỡ Một LầnChương 1072: Giúp Đỡ Một Lần
Thư phòng Chu phủ.
"Phụ thân, ngài nên nghỉ ngơi đi ạ! Uống chút canh sâm cho ấm cơ thể ạ!"
Thê tử của Viên Thanh là Tăng thị mở màn chắn gió lên, sau đó bưng một bát canh sâm bước vào trong, đặt lên chiếc bàn nhỏ cạnh giường.
"Đã nói với con rồi, những chuyện này nên để hạ nhân làm là được, không cần phiền con phải tự mình ra tay."
Thấy con dâu hiếu thảo như thế Chu công công cảm thấy được an ủi, tuy ngoài miệng trách cứ như vậy nhưng trên mặt rõ ràng là rất vui.
"Tướng công không có ở đây, tất nhiên con dâu phải thay hắn chăm sóc tốt cho ngài, làm gì có phiền phức ạ."
Tăng thị đưa thìa cho Chu công công, nói: "Để người khác làm việc, con dâu không yên lòng."
"Được được được, đúng là biết ăn nói."
Chu công công vừa cười vừa nhận lấy thìa, cúi đầu uống.
"Đúng rồi phụ thân, con dâu có chuyện muốn nói với ngài."
Tăng thị ngồi xuống ở phía đối diện, vẻ mặt hơi ngượng ngùng, nói.
"Hả? Chuyện gì?"
Từ trước đến nay Tăng thị luôn làm việc giỏi giang, chưa từng lộ ra dáng vẻ thiếu kinh nghiệm như các nữ nhi gia, nên lúc này khiến Chu công công cảm thấy rất ngạc nhiên.
"Hôm nay, con dâu cảm thấy cơ thể khó chịu nên mới mời đại phu đến xem bệnh, đại phu nói con dâu đã có thai hơn hai tháng rồi."
Tăng thị cúi đầu, do dự rất lâu mới mở miệng nói bằng giọng lí nhí.
“Chuyện này là thật sao?"
Nghe vậy bàn tay Chu công công cũng run lên, nước canh trong chén suýt nữa đã rơi xuống bàn.
"Vâng, con dâu cũng đã tính toán thời gian, chính là lúc A Thanh hộ tống Mộ Dung tướng quân trở về kia."
Tăng thị đỏ mặt, khẽ gật đầu.
"Đúng vậy! Không tệ! Không tệ! Thời gian rất vừa khéo."
Chu công công cũng lặng lẽ tính toán, sau đó trên mặt hiện vẻ vui mừng như điên: "Tốt! Tốt lắm! Thật sự rất tốt! Nhiều năm rồi, cuối cùng các con cũng đã có hài tử rồi!"
"Đúng vậy ạ, cũng nhờ có Mộ Dung tướng quân xem trọng A Thanh, A Thanh mới có cơ hội trở về thăm con dâu."
Tăng thị khẽ vỗ về bụng mình, mỉm cười nói: "Con dâu nghe nói Mộ Dung tướng quân còn là ân nhân cứu mạng A Thanh ạ."
"Không sai! Mộ Dung Húc này đúng là đại ân nhân của Chu gia chúng ta."
Nhắc đến Mộ Dung Húc, Chu công công lập tức gật đầu, lộ vẻ mặt tán thưởng, sau đó nhìn sang Tăng thị nói: "Còn có vị hôn thê kia của hắn cũng không hề đơn giản, nếu có thời gian con hãy qua lại với nàng ta, cũng không có chỗ xấu."
"Vâng, con dâu đã nhớ."
Chu công công là người đứng đầu Đông Xưởng, khả năng nhìn người của ông ta là không thể nghi ngờ. Thấy Chu công công xem trọng Thẩm Bích Thấm như vậy, Tăng thị âm thầm ghi nhớ lời dặn.
"Lão gia, phủ tướng quân gửi thư đến."
Vào lúc này, giọng nói của quản gia đã vang lên từ ngoài màn.
"Ừ, vào đi!"
Nghe vậy Chu công công ổn định lại cảm xúc, lúc này mới lên tiếng cho người bên ngoài vào.
"Phụ thân đã có chuyện bận rộn, con dâu lui xuống trước!"
Có thể được Chu công công công nhận chứng tỏ Tăng thị cũng không phải một nữ tử tâm thường, cách xử sự, cách làm người của nàng ta luôn tiến lùi rất phù hợp, cực kỳ có mắt nhìn. "Ừm, vậy được rồi, con lui xuống trước nghỉ ngơi đi! Nhớ kỹ, nếu đã mang thai rồi thì dưỡng cho tốt, sau này con cũng không cần tự mình làm những việc này nữa, hài tử quan trọng hơn."
Chu công công hài lòng gật đầu, sau đó còn cố ý dặn dò một câu rồi mới cho Tăng thị lui xuống.
Chờ Tăng thị đã rời đi, Chu công công mới bắt đầu mở thư ra đọc.
Chờ xem hết thư ông ta không khỏi thở ra một hơi, con ngươi cũng híp lại, tán thưởng nói: "Nha đầu Thẩm gia này thật sự vô cùng ghê gớm, vừa mới đến kinh thành chưa được bao lâu nhưng đã làm ra nhiều chuyện như vậy, thế này chẳng khác nào muốn khiến kinh thành phải long trời lở đất."
Chu công công có tiếng là lão hồ ly, bình thường khi nhìn Diêm Tùng không hợp mắt nhưng ông ta tuyệt đối sẽ không ra tay một cách tùy tiện, ông ta vốn dĩ xem những lần hỗ trợ trước đó để xóa sạch ân Mộ Dung Húc cứu mạng Viên Thanh.
Nhưng hôm nay vừa biết được tin Tăng thị mang thai, tâm trạng Chu công công rất tốt, nghĩ đến đứa cháu này cũng có phần giúp đỡ của Mộ Dung Húc nên không do dự mà quyết định sẽ giúp Thẩm Bích Thấm một lần.