Chương 1106: Chiếu Truyền Ngôi
Chương 1106: Chiếu Truyền NgôiChương 1106: Chiếu Truyền Ngôi
Nhìn thấy tình huống của hoàng đế, mọi người vội vàng quan tâm hỏi.
"Xin cho thần kiểm tra."
Lý Ngôn Sanh đứng bên cạnh vội vàng tiến lên kiểm tra tình trạng của hoàng đế, sau đó đút cho hoàng đế một viên thuốc, rồi mới nghiêm túc nói: "Mặc dù sức khỏe của bệ hạ đã dần có dấu hiệu tốt lên sau quá trình điều dưỡng, nhưng trải qua tâm trạng tức giận hôm nay đã khiến những cố gắng trước đây trở nên vô ích, thảo dân khẩn cầu bệ hạ xin đừng quá lao lực, lo nghĩ những chuyện khác nữa."
"Đúng vậy hoàng thượng, sức khỏe mới là quan trọng nhất!"
Nghe vậy, hoàng hậu nhìn về phía Thẩm Bích Thấm nói: "Thấm Nhi à, bao giờ cha con mới có thể đến được kinh thành?"
"Một tháng trước con đã viết thư thông báo cho gia phụ, chắc hẳn là mấy ngày nữa sẽ đến." Thẩm Bích Thấm nhìn hoàng đế một cái, sau đó nhẹ giọng nói.
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt."
Hoàng hậu nắm lấy tay của hoàng đế, nghẹn ngào nói: "Hoàng thượng, đợi khi nào Anh Hùng đến, người có thể nghỉ ngơi, yên tâm dưỡng bệnh rồi."
"Được, trẫm hiểu, khiến hoàng hậu phải lo lắng rồi."
Hoàng đế vỗ nhẹ tay hoàng hậu, sau đó nhìn Thẩm Bích Thấm nói: "Thấm Nhi, con cùng trẫm đến Ngự thư phòng một chút."
"Vâng ạ." Mặc dù nàng không hiểu hoàng đế muốn làm gì, nhưng Thẩm Bích Thấm vẫn nhìn về phía Lý Ngôn Sanh, dặn hò hắn giúp mình quay về phủ báo tin bình an cho Phùng lão và mọi người, sau đó đi theo hoàng đế đến Ngự thư phòng.
"Bé ngoan, con đến đây, mài mực cho trẫm." Hoàng đế vẫy tay gọi Thẩm Bích Thấm.
"Vâng ạ." Thẩm Bích Thấm nhanh nhẹn đi đến, tay chân lanh lẹ quen thuộc mài mực giúp hoàng đế."
"Tri thư đạt lễ [4], tốt lắm."
[4l Tri thư đạt lễ (&I“B3#!#): nữ tử con nhà đàng hoàng, học rộng và cư xử đúng lễ nghi.
Nhìn thấy cách thức màu mực của Thẩm Bích Thấm, hoàng đế đã biết nàng là một nữ tử thường xuyên cầm bút viết chữ, gật đầu hài lòng, sau đó lấy ra một cuộn lụa gấm, bắt đầu vung bút viết.
"Đều là nhờ sự dạy dỗ nghiêm khắc từ nhỏ của gia phụ gia mẫu."
Thẩm Bích Thấm cụp mắt xuống, không nhìn những gì hoàng đế đang viết.
"Ồ, mẫu thân của con cũng biết chữ sao?" Tư thế cầm bút của hoàng đế không khỏi khựng lại, hơi ngạc nhiên hỏi.
"Đúng vậy, gia mẫu chính là nữ nhi của tú tài, từ nhỏ đã được ông ngoại con dạy đọc sách viết chữ."
Thẩm Bích Thấm biết nếu Thẩm Lâm thị muốn trở thành hoàng hậu, thì xuất thân của bà ấy vẫn chưa đủ tư cách, cho nên nàng mới cố gắng giúp nương của mình tạo ấn tượng tốt cho hoàng đễ.
"Thấm Nhi à, vậy con kể cho ta nghe lúc trước cha nương con đã quen biết như thế nào đi?" Lúc này, hoàng hậu cũng có chút mong đợi lên tiếng hỏi. Bỏ lỡ sự trưởng thành nửa đời trước của nhi tử, cho nên hoàng hậu đặc biệt quan tâm đến chuyện liên quan đến Thẩm Thủ Nghĩa.
"Cha cùng nương của con ạ, nhắc đến chuyện này, lúc trước vẫn là cha con trèo cao đấy."
Thẩm Bích Thấm vì muốn tạo ấn tượng tốt cho Thẩm Lâm thị trước mặt hoàng đế và hoàng hậu, cho nên đã ra vẻ ngây thơ kể lại những chuyện xảy ra ngày xưa, đặc biệt nhấn mạnh sự dịu dàng, tốt bụng, sỉ tình và tất cả hi sinh mà bà ấy đã bỏ ra.
"Nói vậy thì Thẩm Lâm thị này quả nhiên là một cô nương tốt hiếm có." Sau khi nghe xong, hoàng hậu có tâm tư đơn thuần lập tức cảm động nói.
"Con đúng là rất có tài ăn nói đấy." Nhưng hoàng đế lại dùng ánh mắt chứa đầy ẩn ý nhìn nàng nói.
Trong lòng càng thêm hài lòng với đứa cháu gái này, quả thật là một cô nương rất thông minh.
"Ha ha, cháu gái chỉ là đang nói sự thật thôi ạ, hoàng gia gia quá khen rồi."
Thấm Bích Thẫấm biết suy nghĩ của mình không thể giấu được hoàng đế, chỉ đành giả ngu nói.
"Được rồi, con đọc thử đi."
Đối với hành vi của Thẩm Bích Thẫm, hoàng đế cũng không nói thêm gì nữa, đặt bút xuống, sau đó đưa cuộn gấm trong tay cho Thẩm Bích Thấm.
"Cái này.." Hành động này của hoàng đế khiến Thẩm Bích Thấm cảm thấy hơi sửng sốt.
"Xem đi." Hoàng đế lại bình tính nói lại lần nữa. "Vâng ạ."
Thẩm Bích Thấm nghe vậy chỉ có thể nhận lấy, sau khi đọc được nội dung bên trong, hai mắt nàng không khỏi trợn to, sắc mặt kinh ngạc nhìn hoàng đế nói: "Chiếu thư thoái vị!"
"Ừm."
Hoàng đế nhẹ nhàng gật đầu nói: "Trẫm già rồi, sức khỏe cũng không còn như trước, cũng đã đến lúc được an hưởng tuổi già rồi, bé ngoan, con cảm thấy chiếu thư trẫm viết này, có được không?"
"Thứ mà hoàng gia gia viết tất nhiên là rất xuất sắc."
Nội dung của chiếu thư chính là truyền ngôi cho Thẩm Thủ Nghĩa, lợi ích rơi vào nhà mình, nàng tất nhiên cảm thấy sao cũng tốt, nhưng mà, Thẩm Bích Thấm cũng không thể biểu hiện quá mức vui mừng được.
"Nha đầu này, thật sự không giống một cô nương mới mười sáu, nhưng rất trầm ổn."