Chương 116: Gẫy Răng
Chương 116: Gẫy RăngChương 116: Gẫy Răng
Biết hôm nay không chiếm được tiện nghỉ, nói một câu tàn nhân với Thẩm Bích Thấm, Thẩm Lý thị và những người khác cùng nhau khiêng Thẩm lão thái mặt mày xám tro đi.
"Tứ muội muội, nãi nãi bị thương, chúng ta có bị sao không."
Mấy người Thẩm Lý thị vừa rời khỏi, Thẩm Kỳ Viễn lập tức mở cửa, vẻ mặt lo lắng hỏi Thẩm Bích Thấm.
"Yên tâm đi, muội không có động thủ, sẽ không có việc gì đâu."
Thẩm Bích Thấm nắm tay Thẩm Kỳ Viễn an ủi, trong lòng lại có chút hối hận, nàng không nên xúc động, Thẩm lão thái chịu tổn thất ở đây, đến lúc đó chịu tội lại là Thẩm Thủ Nghĩa và Thẩm Lâm thị.
Thẩm lão thái bị khiêng trở về, một vị đại phu nhanh chóng được mời vào phủ chính, sau khi rót một bát thuốc, Thẩm lão thái tỉnh lại.
"Nương, nương thế nào rồi ạ?" Nhìn thấy Thẩm lão thái tỉnh, Thẩm Lý thị lập tức tiến lên, vẻ mặt lo lắng hỏi.
"Quả... Quả tích tôm a... Ô ô..."
Thẩm lão thái bị rớt răng cửa, bây giờ khi nói chuyện gió lọt ra ngoài, phát hiện răng của mình thật sự bị gãy, Thẩm lão thái lập tức khóc rống lên.
"Nãi nãi, răng bị gấy có thể trám lại, không có vấn đề gì." Thẩm Bích Lan tiến lên nắm tay Thẩm lão thái an ủi.
"Nha đầu tiện nhân kia đâu, lão nương phải đánh chết nó."
Nghe Thẩm Bích Lan nói, Thẩm lão thái mới cảm thấy dễ chịu đôi chút, nghĩ đến cái răng của mình bị Thẩm Bích Thấm hại, lập tức hận đến ngứa răng. "Nãi nãi, nha đầu chết tiệt kia quá hung hãn, chúng ta lại đi tìm nàng chỉ sợ thêm hại." Thẩm Bích Lan khuyên ngăn Thẩm lão thái.
"Vậy, vậy phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ cứ như vậy nhìn nó một mình chiếm bạc." Thẩm lão thái lúc này mới nhớ tới Thẩm Bích Thấm hung hãn, trong lòng cũng không khỏi có chút sợ.
"Nãi nãi, cho dù nàng ta có hung hãn, nhưng chẳng lẽ nhị thúc nói nàng ta có thể không nghe?!" Thẩm Bích Lan chuyển động tròng mắt, cười lạnh nói.
"Nha đầu chết tiệt kia đúng là rất nghe lời lão nhị, Lan nhi, có phải cháu có chủ ý gì không?"
Thẩm lão thái vừa nghe, lập tức hai mắt sáng ngời, lôi kéo tay Thẩm Bích Lan dò hỏi. ....
"Vâng, nãi nãi, người nghe cháu nói." Thẩm Bích Lan gật đầu, sau đó nheo đôi mắt, vẻ mặt tính kế nói/Tiểu cô cô không phải muốn đính hôn sao, chờ việc hôn nhân xác định, chúng ta lấy lý do muốn cho tiểu cô cô thêm của hồi môn để nhị thúc đưa bạc, đưa bao nhiêu còn không phải do nãi nãi định đoạt sao, nhị thúc nói cho tiền, nha đầu kia có thể không cho sao, thuận tiện còn có thể nắm được phương pháp chế tạo bao tay."
"Hay, biện pháp này hay, thật đúng là có một không hai!"
Lý thị muốn nói một thành ngữ để thể hiện bản thân một chút, lại ậm ừ nửa ngày chưa nói ra được.
"Nương, là một công đôi việc." Triệu Tam Thủy bên cạnh mở miệng nhắc nhở.
Triệu Tam Thủy khi còn nhỏ đã học mấy năm ở trường tư thục, tuy không đủ nghiên cứu học vấn, cũng đủ dùng để buôn bán. Đối với chuyện này hắn cũng rất tán thành, nếu thật sự có thể nắm được phương pháp chế tạo bao tay, nhà bọn họ có thể trở về gia tộc chính.
Gia tộc chính của Triệu gia có địa vị cao ở phủ Chương Châu, nhưng nhà Triệu Tam Thủy chỉ là một nhánh bị phân ra bên ngoại, cơ bản không có quan hệ với gia tộc chính.
Còn về trượng phu của lão bản nương béo, tuy ông ta cũng không có địa vị gì trong gia tộc, nhưng không bị phân ra bên ngoại, địa vị ở trong gia tộc cao hơn Triệu Tam Thủy, hơn nữa rất chiếu cố Triệu Tam Thủy, cho nên Triệu Tam Thủy mới bảo vệ lão bản nương béo như vậy.
"Đúng đúng đúng, chính là một công đôi việc, có học có khác." Thẩm Lý thị vừa nghe lập tức cười tán dương, không chút ngượng ngùng.
"Nương, cắt cỏ heo về rồi, buổi trưa nương muốn ăn gì?" Lúc này, Thẩm Lâm thị và Thẩm Bích Tuyết vừa lúc cắt cỏ heo trở về.
"Ăn cái gì mà ăn, lão nương đều bị mẹ con các ngươi khi dễ chết, còn ăn cái rắm!"
Nhìn thấy Thẩm Lâm thị, Thẩm lão thái lập tức lại nổi giận, cầm chén thuốc ở đầu giường ném về phía Thẩm Lâm thị.
"Rầm..."
Thẩm Bích Tuyết bên cạnh nhanh tay lẹ mắt kéo Thẩm Lâm thị ra, chén thuốc trực tiếp đập xuống đất, vô số mảnh vỡ văng tứ phía.
"Được lắm tiện nhân, ngươi còn dám tránh, xem lão nương có đánh chết ngươi không!"
Nhìn thấy không trúng Thẩm Lâm thị, Thẩm lão thái cầm lấy cái chổi trong phòng trực tiếp lao về phía Thẩm Lâm thị.