Chương 135: Muốn Thân Cận
Chương 135: Muốn Thân CậnChương 135: Muốn Thân Cận
"Ồ, thật thú vị, tại hạ Qúy Hiên Dật, tự là Nhã An, không biết phương danh của cô nương là gì?"
Nghe được lời hồi đáp này của Thẩm Bích Thấm thì thiếu niên khẽ cười một tiếng rồi đứng thẳng cơ thể lên, hai tay chắp đẳng trước thi lễ vô cùng ưu nhã, nhưng Thẩm Bích Thấm tỏ ra vẻ mặt lãnh đạm thơ ơ như không thấy.
"Thẩm"
Tuy rằng không muốn trả lời, nhưng người ta đã trịnh trọng hành lễ như vậy rồi, Thẩm Bích Thấm muốn cự tuyệt cũng không được, cuối cùng mới vô cùng tiếc rẻ cất lên một chữ.
Sau đó Thẩm Bích Thấm đột nhiên cảm giác được cảnh tượng này vô cùng quen thuộc, khi nhớ lại Thẩm Bích Thẩm đột ngột nhớ đến, quá trình nàng kết thân với Mộ Dung đại thúc không phải cũng như vậy?
Lại liên tưởng đến bản thân mình bởi vì không thích thiếu niên này nên mới không muốn nói chuyện với hắn, vậy Mộ Dung đại thúc kia tích chữ như vàng với mình như vậy không phải là...
Nhận ra chuyện này làm cho sắc mặt Thẩm Bích Thấm trong nháy mắt liền đen lại, nhận ra chân tướng này khiến cho tâm tình của nàng trầm xuống, Mộ Dung đại thúc quả nhiên là không thích nàng!
Đều do tên Qúy Hiên Dật này, nếu hắn không xuất hiện, bản thân nàng cũng không đoán được Mộ Dung đại thúc có phải là chán ghét bản thân nàng không, khi biết bản thân mình bị người ta chán ghét thì tâm tình của nàng thật sự là vô cùng buồn bực!
"Thẩm cô nương, lúc trước ta nghe Trân đại phu gọi ngươi là Thấm Nhi, vậy trong tên của ngươi có chữ Thấm nữa, chỉ là không biết tên đầy đủ của ngươi là gì?"
Nhận ra sự lạnh nhạt, Quý Hiên Dật làm như không phát hiện ra, vẻ mặt vẫn như cũ tươi cười nói chuyện với Thẩm Bích Thấm.
"Chẳng lẽ ngươi không biết chuyện hỏi khuê danh của cô nương là chuyện không lễ phép sao! Ta muốn yên lặng, mong công tử không nói chuyện với ta nữa."
Thẩm Bích Thấm trừng mắt nhìn Quý Hiên Dật một cái rồi đi đến bên ghế ngồi xuống, hai mắt còn nhắm lại, biểu thì không muốn nói chuyện với hắn ta.
"Tư Lãnh, ngươi nhìn giúp ta xem, có phải hôm nay ta ăn mặc có vấn đề hay không?" Qúy Hiên Dật trợn mắt há hốc miệng sửng sốt trong chốc lát, sau đó mới xoay người dùng vẻ mặt nghiêm túc hỏi người hộ vệ bên cạnh. Chuyện không thể hỏi khuê danh này đúng thật là hắn không biết, thời điểm ở kinh thành, những cô nương đó, người nào người nấy đều hận không thể đem toàn bộ thông tin của mình cho hắn biết đâu, nào sẽ che giấu khuê danh của mình như vậy.
"Khụ, Tam gia, y phục của người không có vấn đề, chỉ là, cô nương Thẩm gia mới chỉ chín tuổi." Qúy Tư Lãnh hơi run rẩy khóe miệng hai cái rồi mới nhỏ giọng, sắc mặt kỳ quái nói một câu.
Ý tứ kia vô cùng rõ ràng, tiểu cô nương nhà người ta mới chín tuổi, chẳng lẽ muốn người ta giống như những khuê tú danh môn ở trong kinh thành, người nào cũng muốn ngào vào ngực ngươi sao? Nếu tiểu cô nương này làm như vậy thì chắc hẳn không phải là tiểu cô nương nữa mà là một tiểu yêu tinhI
"Đúng vậy, nha đầu kia mới chín tuổi, chỉ là sao ta cảm giác nàng không hề giống cô nương chín tuổi, thật là kỳ quái!"
Lúc này Quý Hiên Dật mới tỉnh ngộ lại, sau đó dùng quạt xếp chọc vào cái ót hiện lên vẻ rối rắm, chỉ là khi nhìn về phía Thẩm Bích Thấm thì ánh mắt lại càng thêm thâm thúy.
"Thuốc đã uống sau, tiếp đó phải chờ tình hình, một canh giờ có thể hạ sốt thì sẽ không có việc gì, Đại Võ, ngươi phải nhớ kỹ, nếu khăn này nóng thì phải lập tức đổi." Trần đại phu dặn dò Thẩm Đại Võ.
"Ta biết rồi, cảm tạ Trần đại phu."