Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 213 - Chương 213: Kem Lạnh

Chương 213: Kem Lạnh Chương 213: Kem LạnhChương 213: Kem Lạnh

Vì không có Thẩm Lâm thị và Thẩm Bích Tuyết nên tất cả mọi việc đều rơi vào tay Thẩm Lý thị và Thẩm Bích Ngọc.

Họ phải thức dậy sớm hơn gà, còn phải cắt cỏ heo, giặt quần áo, cho heo ăn, cho gà ăn, hái lá dâu cho tằm ăn, phải làm lần lượt từng việc một.

Vì bình thường Thẩm Bích Ngọc vẫn thường làm việc nhà phụ giúp nên không sao nhưng một kẻ vẫn thường xuyên sống an nhàn như Thẩm Lý thị thì giống như bị tra tấn khổ không thể tả. Đầu óc bà ta choáng váng, từ trước đến nay bà ta chưa bao giờ biết được việc nhà lại nhiều như thế.

Trong lòng bà ta vô cùng hối hận, biết trước thế này bà ta đã không đồng ý để tách ra riêng, lại thả đi một người hầu miễn phí như thế. Thế nhưng cho dù có hối hận cũng vô dụng nên chỉ có thể cắn răng nuốt quả đẳng do chính mình trồng.

"Tứ muội muội, muội đang làm cái gì vậy?"

Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm mua về một đống sữa cừu, Thẩm Kỳ Viễn tò mò chạy đến hỏi.

"Muội sắp làm một món gọi là kem lạnh, muội cam đoan tam ca sẽ rất thích."

Đây chính là con đường tài lộc nàng mới nghĩ ra, kem lạnh.

Thật ra quốc gia đầu tiên trên thế giới làm ra món kem này chính là Trung Quốc, mà cách làm kem cũng được truyền đi từ Trung Quốc.

Từ thời nhà Đường đã có món ăn vặt này, lúc đó nó được gọi là kem tuyết.

Cách làm chính là đặt băng bên dưới, sau đó phủ kem, bơ, trang trí thêm một ít hoa, tuy nhiên cách làm kem này vẫn là phương pháp bí mật trong cung, chỉ có hoàng thân quốc thích mới được hưởng thụ như thế.

Đây cũng chính là điều duy nhất khiến Thẩm Bích Thấm lo lắng, nàng không biết ở Nam Minh này làm kem có phải cũng là phương pháp bí mật trong cung đình hay không, nếu đúng như vậy thì nàng sẽ không thể mang ra ngoài bán được, vì đó là tội lớn, đã phạm vào điều cấm.

Vì vậy Thẩm Bích Thấm dự định sẽ làm một ít cho Phùng lão nếm thử, thân phận của Phùng lão chắc chắn không đơn giản, nói không chừng còn có thể biết đến chuyện liên quan đến kem.

Nếu Phùng lão không biết thì nàng sẽ đi hỏi thăm Quý Hiên Dật, xác nhận lần sau cùng.

Nàng cũng không muốn vì bán thứ này mà phải mất mạng, vậy thì quá oan cho nàng. "Đồ ăn lạnh? Ăn ngon không? Còn ngon hơn nước ô mai ướp lạnh sao?" Nghe thấy đây là món ăn mới thì hai mắt Thẩm Kỳ Viễn lập tức sáng lên.

"Đương nhiên!"

"ồ, quá tốt rồi! Tứ muội muội, bao giờ có thể ăn?" Đôi mắt của Thẩm Kỳ Viễn càng sáng hơn, không cần nói cũng biết trong đó có biết bao vẻ mong chờ.

"Còn cần một chút thời gian nữa. Huynh yên tâm đến chỗ ông Phùng học tập đi, muội làm xong sẽ đưa đến chỗ đến chỗ huynh."

"Ừm, ừm." Thẩm Kỳ Viễn gật đầu liên tục, lúc này mới bước chân ra ngoài đi học.

Hiện tại cả nhà Thẩm Bích Thấm đã chuyển đến sau núi, cách nhà Phùng lão rất gần nên Thẩm Kỳ Viễn đi học cũng rất thuận tiện.

“Trọng Thành huynh có ở đó không?” Thẩm Bích Thấm đang chuẩn bị lấy nguyên liệu nấu ăn thì đã nghe thấy có tiếng người gọi từ ngoài sân.

"Đại Võ thúc, Điền bá bá, sao hai người lại đến đây? Phụ thân cháu đã lên trấn làm việc rồi?" Thấy Thẩm Điền và Thẩm Đại Võ đến, Thẩm Bích Thấm vội vàng đi ra mở cửa mời họ bước vào trong.

Hôm qua Thẩm Bích Thấm và Thẩm Thủ Nghĩa đã thương lượng với nhau về việc tiếp tục đi học nhưng Thẩm Thủ Nghĩa đã từ chối, ông ấy nói hiện tại ông ấy đã là một người chồng, người cha, trách nhiệm lớn nhất chính là bảo vệ ngôi nhà này cho thật tốt, còn về việc xây dựng vinh quang cho gia đình phải trông chờ vào Thẩm Kỳ Viễn và Thẩm Trí Viễn thay ông ấy hoàn thành.

Nghe thấy Thẩm Thủ Nghĩa nói những lời này, trong lòng Thẩm Bích Thấm vô cùng bội phục người hán tử này, đây mới thật sự là một đại trượng phu có trách nhiệm.
Bình Luận (0)
Comment