Chương 219: Thay Đổi Xưng Hô
Chương 219: Thay Đổi Xưng HôChương 219: Thay Đổi Xưng Hô
"Mộ Dung đại thúc, cháu đang hỏi người đó?"
"Mộ Dung đại thúc, người có nghe thấy gì không?"
"Mộ Dung đại thúc, ta hỏi, người có nghe thấy không?" Thẩm Bích Thấm ôm hai tay đầy tiên thảo chạy đến trước mặt Mộ Dung Húc, vẻ mặt nghỉ hoặc hỏi lại một lần nữa.
Ai ngờ, đại thúc này lại chỉ liếc nhìn nàng một cái, sau đó liền xoay người đi, chỉ để lại cho nàng nhìn thấy một bóng dáng cao lớn.
Thẩm Bích Thấm: '..."
Ai nói cho nàng biết đại thúc này rốt cuộc bị làm sao không, vì sao hôm nay lại kỳ quái như vậy, hay là nàng đã làm gì chọc hắn không cao hứng? Chẳng lẽ hắn không biết rằng bạo lực bằng lạnh nhạt chính là đáng sợ nhất sao!
"Mộ Dung đại thúc..."
Theo nguyên tắc mình không ngại thì người khác sẽ ngại nên Thẩm Bích Thấm vòng đến trước mặt Mộ Dung Húc hỏi rõ ràng nguyên nhân, nhưng ai ngờ, vừa mới mở miệng thì Mộ Dung Húc lại một lần nữa quay người ra hướng khác!
Thẩm Bích Thấm: '..."
Thẩm Bích Thấm thật sự là khóc không ra nước mắt, ai có thể nói cho nàng biết là đã xảy ra chuyện gì rồi không? Chẳng lẽ đại thúc này đã đến thời kỳ mãn kinh rồi sao?
Hả, từ từi
Đại thúc? Chẳng lẽ là... ?!
Nghĩ đến khả năng nào đó, Thẩm Bích 'Thấm liền trừng lớn hai mắt, trên mặt cũng hiện lên một vẻ không tin tưởng được, không... không đến mức đó chứ?"
Nghĩ đến đây, Thẩm Bích Thấm chớp chớp mắt, lại một lần nữa vòng qua trước mặt Mộ Dung Húc, nhẹ nhàng hô,Đại thúc..."
Quả nhiên, vừa mới nói ra hai chữ đại thúc thì Mộ Dung Húc lại một lần nữa quay người đi.
Lần này Thẩm Bích Thấm coi như cũng hiểu ra toàn bộ, mấu chốt của vấn đề hóa ra là ở cái danh xưng "Đại thúc" này!
Thẩm Bích Thấm lại một lần nữa vòng qua trước mặt Mộ Dung Húc, cẩn thận hô †o một tiếng,'Mộ... Mộ Dung ca ca?”
"Khu..."
Ai ngờ, lần này Mộ Dung Húc lại ho nhẹ một tiếng, rồi lập tức xoay người với tốc độ còn nhanh hơn ra phía trước!
Thẩm Bích Thấm: '..."
Này cũng không được? Chẳng lẽ nàng đoán sai rồi sao?
"Là ngân lang mang về, tuy không biết tên nhưng không có độc, có thể làm giải nhiệt, từ lúc đó ta và gia gia liền dùng loại cỏ này để uống giải nhiệt vào mùa hè."
Ai ngờ đúng lúc Thẩm Bích Thấm sắp từ bỏ thì Mộ Dung Húc liền mở miệng trả lời.
Thẩm Bích Thấm: '..."
Cho nên đúng là vấn đề nằm ở chỗ xưng hô? Vậy vì cái gì mà vừa rồi ngươi còn xoay người đi chỗ khác!
"Mộ Dung đại... Mộ Dung ca ca, một mình ta hái không được bao nhiêu, huynh có thể giúp ta hái một chút không?”
Nghĩ đến tuổi của Mộ Dung đại thúc so với tuổi của mình ở kiếp trước chênh lệch cũng không nhiều thì nàng nghĩ gọi hẳn là ca ca cũng gọi là vừa vặn, sau khi nghĩ thông suốt thì Thẩm Bích Thấm cũng không còn tiếp tục rối rắm về vấn đề xưng hô này nữa.
"Ừm."
Lần này Mộ Dung Húc đáp ứng vô cùng nhanh chóng, sau khi gật đầu liền gia nhập vào hàng ngũ hái tiên thảo.
Thấy Mộ Dung Húc có tốc độ nhanh như vậy thì Thẩm Bích Thấm nghẹn họng trân trối, không bao lâu, một bó tiên thảo. lớn đã xuất hiện trước mặt Thẩm Bích Thấm.
"Mộ Dung đại... Ca ca, nhiêu đó tạm đủ rồi." Sau khi hoàn hồn thì Thẩm Bích Thấm liền dùng vẻ mặt cảm tạ nói với Mộ Dung Húc.
'Ừm' Mộ Dung Húc gật đầu, rồi tay phải liền cho tiên thảo vào sau lưng, sau có còn vươn tay phái về phía Thẩm Bích Thấm.
"Hả?"
Nhìn thấy hành động này, Thẩm Bích Thấm vẻ mặt mờ mịt, đây là có ý gì? Hình như nàng cũng không lấy thứ gì của hắn mà? có ý tứ gì?
"Đường núi không dễ đi, ta dắt muội."