Chương 235: Có Hứng Thú
Chương 235: Có Hứng ThúChương 235: Có Hứng Thú
Đây không phải Thẩm Bích Thấm cố ý muốn tạo hảo cảm trước mặt Quý Hiên Dật mà là tính tình nàng trời sinh đã mạnh mẽ, nghĩ muốn thứ gì thì sẽ tự mình đạt được, chưa nói tới việc nàng giở công phu sư tử ngoạm ở trước mặt Quý Hiên Dật sẽ có hậu quả gì, nhưng chính bản thân nàng cũng không cho phép mình làm như vậy.
Còn về chuyện cửa hàng mặt tiền này, nàng cung cấp bao tay cho Quý thị kiếm được nhiều tiền như vậy, nên lấy một gian hàng có giá ba mươi lượng cũng không tính là quá đáng đi.
"Lời của bổn thiếu gia là vàng là ngọc, nên đương nhiên sẽ không đổi ý, cửa hàng mặt tiền có yêu cầu gì thì ngươi trực tiếp nói với trưởng quầy Quý, trong vòng ba ngày nhất định sẽ làm xong cho ngươi." Lần này Quý Hiên Dật vô cùng sảng khoái đáp ứng.
"Vậy thật sự là vô cùng cảm tạ Tam gial"
Đã được Quý Hiên Dật bảo đảm, Thẩm Bích Thấm rất vui vẻ nói lời cảm tạ, rồi nghĩ đến bản thân mình ở thời đại này đã có được một cửa hàng thuộc về mình khiến Thẩm Bích Thấm cảm thấy bản thân vô cùng kích động."
"Được rồi, đây là thứ ngươi nên có được, cũng không cần cảm tạ."
Lúc này Quý Hiên Dật thật sự không hiểu được bộ dạng của Thẩm Bích Thấm, không biết rốt cuộc Thẩm Bích Thấm là người dễ dàng thỏa mãn hay là cố tình diễn trò trước mặt hắn.
Đáy mắt hắn xẹt qua một tia sâu thẳm, tương lai còn dài, nếu thật sự là tiểu hồ ly thì sẽ có lúc lộ đuôi ra, xem ra ở Chương Châu phủ này một thời gian cũng sẽ không đến mức quá nhàm chán. "Thấm Nhi, ngươi thật là quá ngốc, điều kiện này không hề đáng giá." Quý Tư Linh ở một bên nỗ lực khuyên bảo Thẩm Bích Thấm, muốn nàng đổi một điều kiện có lợi hơn.
"Ha ha, đa tạ ý tốt của Tâm Vũ nhưng ta thật sự đã cảm thấy đủ rồi!"
Tiểu cô nương này thật sự là quá mức nhiệt tình, Thẩm Bích Thấm có chút không chống đỡ được, khủy tay vẫn luôn hướng về phía ngoài như vậy sẽ không có vấn đề gì sao?
"Ai... Khó có được một lần, đường ca khôn khéo bị thua, cứ như vậy mà buông tha cho huynh ấy đúng là quá đáng tiếc." Thấy lời khuyên bảo của mình không có kết quả thì vẻ mặt Quý Tư Linh rầu rĩ không vui trở lại vị trí ban đầu.
Hiện giờ Thẩm Bích Thấm xem như đã hiểu, Quý tam tiểu thư chỉ sợ là đang lo thiên hạ không đủ loạn, đương nhiên đây cũng chứng minh, nàng ấy được sống trong một gia đình vô ưu vô lo, chắc hẳn là được người trong nhà coi như viên ngọc, đặt trong lòng bàn tay mà yêu thương chiều chuộng.
Nhìn thấy Thẩm Trí Viễn thỉnh thoảng lại trộm ngắm Quý Tư Linh thì Thẩm Bích Thấm cảm thấy vô cùng đau đầu, rõ ràng là Tam tiểu thư này không hề có ý gì với Thẩm Trí Viễn, nhưng cũng đúng, đối với một nam hài tử so với mình còn nhỏ hơn ba tuổi thì ai sẽ để ý đến, lại càng đừng nói Quý Tư Linh là người sinh ra trong một đại gia tộc, là thiên chi kiêu nữ.
"Nha đầu, bổn thiếu gia có chuyện muốn hỏi ngươi."
Đối với tính tình của Quý Tư Linh thì Quý Hiên Dật sớm đã thành thói quen, cũng không hề để ý đến nàng ấy, hắn lấy hai tay chống cằm nhìn về phía Thẩm Bích Thấm nói,Thạch tiên thảo kia, là do ngươi tự mình nghĩ ra cách làm?”
"Đúng vậy, hả, sao Tam gia lại biết thạch tiên thảo?"
Thẩm Bích Thấm gật đầu, trong lòng lại vô cùng nghi hoặc, thạch tiên thảo nàng chỉ bán ở trong trấn, chẳng lẽ bây giờ đã truyền tới huyện thành rồi sao?
"Làm sao ta biết cũng không quan trọng, nhưng thật đúng là tiểu nha đầu ngươi đã làm bổn thiếu gia cảm thấy vô cùng kinh ngạc, không biết cuối cùng ngươi còn biết làm gì nữa?" Đôi mắt đào hoa của Quý Hiên Dật hơi nheo lại nhìn về phía nàng.