Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 294 - Chương 294: Ký Khế Ước

Chương 294: Ký Khế Ước Chương 294: Ký Khế ƯớcChương 294: Ký Khế Ước

Nghe Thẩm Bích Thấm hỏi, Đại Nha lập tức bò xuống từ trên giường, sau đó mới lôi kéo Nhị Nha cùng quỳ xuống với mình.

"Tiểu thư, người đừng đuổi nô tỳ đi được không? Chúng ta không có nơi nào để đi nữa rồi. Hu hu." Nhị Nha nghe Đại Nha nói cũng lập tức hiểu được ý của đại tỷ, nàng ấy khóc lóc cầu xin Thẩm Bích Thấm.

"Muốn đi theo ta cũng có thể nhưng các ngươi phải ký khế ước bán thân." Thẩm Bích Thấm cười vô cùng thản nhiên.

Tuy nàng động lòng trắc ẩn với hai người họ nhưng ai có thể cam đoan được lời hai người họ nói đều là thật nên nàng bắt buộc phải đảm bảo vì mình.

"Chúng ta đồng ý ký khế ước. Nếu không có tiểu thư, Đại Nha đã chết rồi, chỉ cân cô nương chịu thu nhận tỷ muội chúng †a, nô tỳ nguyện cả đời làm trâu làm ngựa hầu hạ tiểu thư." Đại Nha im lặng một lát, sau đó nàng ấy cắn răng, vẻ mặt kiên quyết, dập đầu với Thẩm Bích Thấm.

"Nô tỳ cũng nguyện ý, nô tỳ nguyện ý đi theo tiểu thư."

Thái độ của Nhị Nha còn kiên quyết hơn cả Đại Nha, hiện tại các nàng ấy đã không còn nhà để về, nàng ấy rất muốn đi theo tiểu tiên nữ trước mắt mình, nàng ấy muốn đi theo bên cạnh tiểu tiên nữ, không muốn đi nơi nào khác nữa.

"Nếu đã như vậy thì cùng đi theo ta!" Thẩm Bích Thấm khẽ gật đầu. Nàng quay ra thanh toán phí xem bệnh cho Trần đại phu, sau đó dẫn hai người rời khỏi y quán.

"Thấm Nhi, chuyện gì xảy ra?"

Thấy Thẩm Bích Thấm dẫn theo hai người họ trở về, hơn nữa còn bị thương đầy người, Thẩm Lâm thị từ trong bếp đi ra, trên mặt đầy ngạc nhiên hỏi, trên tay bà ấy lúc này vẫn dính đầy bột mì.

"Nương, sao nương ở nhà?” Thẩm Bích Thấm nghỉ ngờ hỏi, nàng còn tưởng rằng Thẩm Lâm thị ở nhà mới bên kia.

"Nhà mới bên kia còn chưa mở lò nên nương phải trở lại đây làm chút đồ ăn đưa đến cho họ." Thẩm Lâm thị vừa nói vừa nhìn hai người đi theo Thẩm Bích Thấm: "Chuyện gì thế này? Sao lại đến đây? Sao lại bị thương nhiều như vậy?"

"Sau này hai người họ sẽ là nha hoàn trong nhà chúng ta."

Thẩm Bích Thấm kể tóm tắt lại một lần nhưng nàng không kể lại chuyện nàng yêu cầu hai người ký khế ước bán thân trước đó, nàng lo lắng Thẩm Lâm thị sẽ phản đối.

"Hài tử đáng thương, trước tiên các ngươi đi nghỉ ngơi đã, ta sẽ nấu nướng nóng cho các ngươi rửa mặt, đợi một lát nữa cũng chuẩn bị đồ ăn cho các ngươi." Nghe Thẩm Bích Thấm kể hết, khắp trên mặt Thẩm Lâm thị đều là sự thương tiếc, đau lòng, bà ấy vội vàng đi vào bếp chuẩn bị nước nóng.

"Phu nhân, nô tỳ làm là được rồi."

Nghe Thẩm Lâm thị nói sẽ chuẩn bị nước nóng cho, Nhị Nha hốt hoảng, vội vàng đi theo ngăn bà ấy lại.

"Ôi, đừng gọi cái gì mà phu nhân, nghe cũng quá ngại ngùng rồi." Nghe Nhị Nha gọi mình như vậy, Thẩm Lâm thị cũng không biết nói thế nào.

"Nương, các nàng ấy là nha hoàn trong nhà, gọi người là phu nhân cũng không sai, sau này đến chỗ ở mới nương chính là chủ mẫu, nương thích ứng dần là vừa."

Thẩm Bích Thấm nói: "Nhị Nha, bây giờ trên người ngươi vẫn còn vết thương nên không cần ra tay, đợi cho vết thương lành lại, sau này ngươi bắt đầu làm việc cũng không muộn."

"Chính là như vậy! Nhìn xem trên người ngươi đều là vết thương, nhanh chóng đi nghỉ ngơi đi!" Thẩm Lâm thị đau lòng cho họ, bảo họ đi nghỉ ngơi xong mới quay vào bếp một lần nữa.

"Tiểu thư." Vành mắt của Nhị Nha đỏ ửng, nàng nhìn theo Thẩm Lâm thị đã quay lưng vào bếp, lúc này mới cảm động nhìn Thẩm Bích Thấm.

"Được rồi, đến đây đi! Nếu các ngươi đã đi theo ta thì cũng phải đổi tên lại. Các ngươi họ gì." Thẩm Bích Thấm mở miệng hỏi.

"Nô ty có thể dùng họ của mình sao?" Hai tỷ muội đều ngạc nhiên nhìn Thẩm Bích Thấm.

"Đương nhiên!" Thẩm Bích Thấm gật đầu: "Ta muốn các ngươi ký khế ước chỉ để đảm bảo cho mình, nếu sau này các ngươi muốn rời đi ta cũng không ngăn cản."
Bình Luận (0)
Comment