Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 307 - Chương 307: Muội Muốn Học Gì Ta Cũng Dạy

Chương 307: Muội Muốn Học Gì Ta Cũng Dạy Chương 307: Muội Muốn Học Gì Ta Cũng DạyChương 307: Muội Muốn Học Gì Ta Cũng Dạy

Khi mọi người còn chưa lấy lại tỉnh thần thì Mộ Dung Húc đã bắn ba mũi tên liên tiếp, bắn ra rất nhanh, thời gian ngắm rất ngắn, vừa giương tên lên đã lập tức bắn ra mà không do dự, các mũi tên liên tiếp trúng vào hồng tâm.

"Tam liên, diệm chú..." Lân này người mở miệng là Thẩm Trí Viễn.

Sau đó, dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, bốn mũi tên đều được nhắm bắn chính xác, tất cả đều xuyên qua cùng một chỗ, bay xuống bãi đất.

Rầm!

Lần này, tiếng râm vừa vang lên, ba người họ đều nuốt một ngụm nước bọt, giọng nói run rẩy, tất cả đều đồng thanh: "Tĩnh, tĩnh nghi..." Tài bắn cung thế này có thể đạt đến đỉnh cao rồi.

Lúc này ánh mắt Thẩm Bích Thấm nhìn Mộ Dung Húc giống như phát ra ánh sáng kỳ lạ. Ban đầu Thẩm Bích Thấm suy đoán có lẽ tài bắn cung của Mộ Dung Húc chỉ dừng lại ở tâng cao thủ nhưng bây giờ nàng có thể xác định tài bắn cung của Mộ Dung Húc đã đạt đến cảnh giới của bậc thầy.

"Mộ Dung đại ca, huynh có thu nhận đồ đệ không?” Hai thiếu niên nhìn hắn bằng ánh mắt sùng bái, cả hai đã cùng vọt đến trước mặt Mộ Dung Húc, kích động hỏi.

"Không nhận." Mộ Dung Húc từ chối rất dứt khoát.

"Mộ Dung ca ca, vậy ta thì sao? Ta thì sao?" Thẩm Bích Thấm cũng chạy đến, nàng lôi kéo cánh tay Mộ Dung Húc, vẻ mặt kích động hỏi.

Kiếp trước nàng là cao thủ judo, nàng cũng rất muốn học bắn cung nhưng vẫn không có thời gian, bây giờ được gặp gỡ cao thủ bắn cung thế này, tuyệt đối sẽ không có chuyện nàng sẽ dễ dàng bỏ qua.

"Không nhận."

Thế nhưng từ trước đến nay Mộ Dung Húc luôn đáp ứng yêu cầu của Thẩm Bích Thấm nhưng lần này hắn lại quay mặt đi, từ chối.

Thẩm Bích Thấm: '..."

"Không nhận đồ đệ nhưng ta có thể dạy muội."

Thẩm Bích Thấm im lặng, lúc này Mộ Dung Húc mới quay đầu sang đối diện với Thẩm Bích Thấm đang cúi đầu, hắn nghiêm túc nói: "Muội muốn học cái gì, ta đều dạy."

"Thật sao?" Nghe Mộ Dung Húc nói như vậy, Thẩm Bích Thấm lập tức vui vẻ ngẩng đầu nhìn về phía hắn.

"Ừm”" Nhìn gương mặt nhỏ nhắn, thanh tú, xinh đẹp rất hớn hở trước mặt mình, Mộ Dung Húc không khỏi cảm thấy mềm lòng hơn.

Lúc này trong đôi mắt sâu, lạnh lùng giống như có từng con sóng lăn tăn, mặt nước êm dịu muốn hòa tan người ta trong đó.

"Vậy thì cảm ơn Mộ Dung ca ca." Thẩm Bích Thấm không khỏi cúi đầu xuống, nàng không dám tin nhìn Mộ Dung Húc.

"Ừm. Lúc nào muội muốn đến tập bắn cung đều có thể." Mộ Dung Húc khẽ gật đầu, giọng nói vẫn thản nhiên như thường.

"Mấy ngày nữa đi! Hôm nay ta còn có chuyện phải làm, huống hồ hiện tại ta cũng không có cung tên, chờ ta chuẩn bị dụng cụ thì bắt đầu." Thẩm Bích Thấm nghiêng đầu sang một bên, ngẫm nghĩ một lúc mới nói.

Tia rung động vừa rồi giống như chỉ là ảo giác, lúc này trong lòng Thẩm Bích 'Thấm đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại.

"Hai ngày sau ta sẽ thay muội chuẩn bị cung tiễn."

Mộ Dung Húc mở miệng, nói: 'Bây giờ lực cánh tay muội vẫn chưa đủ, những cung tiễn kia sẽ không thích hợp."

"Đúng vậy, ngũ muội muội, nếu muội muốn tìm cung tiễn vẫn nên để Mộ Dung đại ca làm cho muội, cung tiễn của bọn huynh đều nhờ Mộ Dung đại ca làm giúp cho."

Lúc này Thẩm Trí Viễn cũng mở miệng nói: 'Muội đừng nhìn thấy Mộ Dung đại ca bắn tên nhẹ nhàng như vậy mà nhầm, ta và tứ đệ cùng hợp sức nhưng vẫn không kéo nổi cung kia của huynh ấy."

"Mộ Dung ca ca, cung tên này của huynh là cung mấy lực." Thẩm Bích Thấm nghe vậy, trong nháy mắt nàng tò mò hỏi.

"Mười lực." Mộ Dung Húc thản nhiên nói.

Vừa nghe câu trả lời, Thẩm Bích Thấm không khỏi giật mình.

Tại Nam Minh này, một lực là chín cân bốn lượng, mười lực là một thạch, vậy nếu ở hiện đại, cái cung này không dưới một trăm bảy mươi cân.

Cung nặng như vậy, mấy người Thẩm Kỳ Viễn đều có bắp tay nhỏ, có thể kéo được mới là lạ.

Đại thúc này quả nhiên có sức mạnh trời sinh, cũng không biết cái cung mười lực này đến cùng là cung của hắn hay đã là cực hạn của hắn rồi.

"Vậy cung của các huynh mấy lực." Thẩm Bích Thấm nhìn về phía hai người Thẩm Trí Viễn hỏi.

"Cung của ta thấp hơn, còn là loại thấp nhất, chỉ có sáu lực." Thẩm Trí Viễn nhún vai nói: 'Đây đã là thành quả sau một tháng luyện tập."

"Vậy tứ ca thì sao?" Thẩm Bích Thấm mở to mắt nhìn, nàng và Thẩm Kỳ Viễn cùng tuổi nhau, lúc này nàng đang âm thầm tính xem mình phải dùng cung mấy lực mới được.
Bình Luận (0)
Comment