Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 352 - Chương 352: Bán Công Thức

Chương 352: Bán Công Thức Chương 352: Bán Công ThứcChương 352: Bán Công Thức

Giờ phút này Quý chưởng quây đã đoán ra tính toán của Thẩm Bích Thấm, trong lòng hối hận không thôi, sớm biết thì đã không đồng ý để Thẩm Bích Thấm nấu ăn, sau khi nhấm nháp tất cả những mỹ vị này, mặc dù lời đề nghị của Thẩm Bích Thấm là ngân phiếu, hắn cũng không thể cự tuyệt!

Nha đầu này thật là quá xảo trá, Quý chưởng quầy âm thầm gạt nước mắt trong lòng, hắn đã từng gặp Thẩm Thủ Nghĩa, thật không hiểu tại sao một hán tử hàm hậu chính trực lại nuôi dưỡng ra một khuê nữ gian trá như vậy!

"Nói đi, ngươi muốn làm cái gì" Quý chưởng quầy gục đầu xuống, vẻ mặt uể oải mở miệng.

"Khụ, Quý chưởng quây, ta cũng không phải cố ý muốn làm ngài khó xử, mà chế biến tương đậu tằm này ít nhất cũng cần chín tháng mới có thể hoàn thành, cũng không chỉ là vấn đề hương liệu kia." Thẩm Bích Thấm hơi chột dạ, sờ mũi nói. ...

"Ầy, Thẩm cô nương cứ nói ý đồ đến đi." Nghe Thẩm Bích Thấm nói, vẻ mặt Quý chưởng quầy vẫn không tỏ ý kiến.

Ngươi cho rằng ta sẽ tin sao, hiện tại ngươi đã làm ra một lọ rồi, nếu hương liệu kia đầy đủ, chẳng phải ngươi đã sớm chế tạo ra số lượng lớn rồi, ta đây còn cần chờ sao?

Lấy cớ, đều là lấy cớ!

"Vâng, ta sẽ nói rõ với Quý chưởng quầy."

Từ trước đến nay da mặt của Thẩm Bích Thấm đều vô cùng dày, chỉ hơi chột dạ nhưng đã nhanh chóng điều chỉnh lại, mỉm cười nói,'Ta muốn trước đầu xuân năm sau mua một tòa trang viên một trăm mẫu dùng để gieo trồng hương liệu, đáng tiếc tài chính không đủ, nên ta nghĩ, nếu Quý chưởng quây hài lòng với ba món ăn vừa rồi, ta vẫn sẽ bán công thức cho ngài với giá cũ."

"Ha hả..."

Quả nhiên!

Nghe Thẩm Bích Thấm nói, da thịt trên khuôn mặt béo của Quý chưởng quây co quắp, tuy đã sớm đoán được ý định của Thẩm Bích Thấm, nhưng lúc Thẩm Bích Thấm chính miệng nói ra, Quý chưởng quầy vẫn bị da mặt dày của Thẩm Bích Thấm làm cho phiền muộn.

Sau đó, cuối cùng hắn đưa ra một kết luận giống Thẩm Trí Viễn, chưa bao giờ gặp người nào mặt dày vô sỉ như thết

Chỉ là, không tình nguyện thì không tình nguyện, cuối cùng Quý chưởng quầy vẫn khuất phục trước mỹ vị cực hạn của ba món ăn đó, lòng tràn đây nghẹn khuất nhận lấy ba công thức nấu ăn còn không biết có tác dụng hay không, trong lòng co rút đau đớn từng đợt.

"Quý chưởng quây, chuyện sơn tặc tới Viên Sơn gần đây, ngài có nghe nói chưa?” Thẩm Bích Thấm vui mừng nhận lấy ngân phiếu, lúc này mới đổi vẻ mặt nghiêm túc hỏi Quý chưởng quầy.

"Có nghe nói."

Thẩm Bích Thấm đột nhiên thay đổi chủ đề, Quý chưởng quầy nhất thời không suy nghĩ cẩn thận ý tứ của Thẩm Bích Thấm, hơi sửng sốt, sau đó gật đầu đáp.

"Vậy... Quý tri phủ có biết được việc này không?" Thẩm Bích Thấm khẽ cau mày, thả chậm ngữ khí hỏi.

"Thẩm cô nương, việc này đại nhân nhà ta cũng là hữu tâm vô lực, hai tháng trước ngài ấy cũng đã khởi hành đến kinh thành."

Lúc này Quý chưởng quầy hoàn toàn hiểu ra ý tứ của Thẩm Bích Thấm, lắc đầu mỉm cười trả lời Thẩm Bích Thấm.

"Hóa ra là như thế."

Lúc này Thẩm Bích Thấm mới yên lòng, nàng luôn có ấn tượng không tồi đối với Quý phủ, hiện giờ kết quả này cũng không làm Thẩm Bích Thấm thất vọng, ít nhất Quý tri phủ không phải cố ý làm như không thấy nỗi cực khổ của bá tánh, vậy là đủ rồi.

"Còn có một chuyện, Quý chưởng quầy có biết vì sao Tâm Vũ tiểu thư vẫn chưa từ kinh thành trở về không?”

Đối với Quý Tư Linh, tuy Thẩm Bích Thấm cũng coi như quen biết, nhưng chưa đến mức có thể canh cánh trong lòng, kỳ thật là hỏi thay Thẩm Trí Viễn.

"Cái này ta thật sự không biết."

Câu trả lời lần này của Quý chưởng quầy làm Thẩm Bích Thấm thất vọng, nhưng Thẩm Bích Thấm ngẫm lại cũng hiểu được, Quý chưởng quây cũng chỉ là hạ nhân, chuyện của chủ tử dĩ nhiên không thể nói với hẳn tất cả.

Có được đáp án mình muốn, Thẩm Bích Thấm cáo từ rời đi.
Bình Luận (0)
Comment