Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 353 - Chương 353: Sơn Tặc Đến Lý Gia Thôn

Chương 353: Sơn Tặc Đến Lý Gia Thôn Chương 353: Sơn Tặc Đến Lý Gia ThônChương 353: Sơn Tặc Đến Lý Gia Thôn

Về chuyện trang viên, Thẩm Bích Thấm đã nhờ Quý chưởng quầy, vấn đề trồng ớt cũng đề cập tới lợi ích thiết thân của Quý chưởng quầy, hắn tự nhiên vui vẻ đáp ứng.

"Ai, Thẩm cô nương này làm việc quả nhiên là không chê vào đâu được." Nhìn Thẩm Bích Thấm đi xa, Quý chưởng quầy thở dài, nhưng càng nhiều thưởng thức và tán thưởng.

Thẩm Bích Thấm vốn dĩ có thể vay tiền hắn, nhưng nàng lại lựa chọn cách bán công thức nấu ăn để kiếm tiền, nói rõ là nàng không muốn nợ ân tình của hắn, điều này chứng minh ở chuyện hương liệu, Thẩm Bích Thấm đều không muốn cho một cơ hội thỏa hiệp.

Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã đến giữa tháng mười hai. Lúc này năm mới đã cận kê, tiết trời ngày càng se lạnh nhưng không khí lễ hội đã ngập tràn, mọi gia đình đều tất bật chuẩn bị đón Tết.

Đêm mùa đông rất tối và lạnh, ngoại trừ tiếng gió rít gào rét lạnh thấu xương, mọi âm thanh đều yên tĩnh.

"Lộc cộc..."

Đột nhiên, một trận tiếng động cuồng bạo đã đánh vỡ sự tĩnh mịch, vô số cây đuốc thiêu đốt trong màn đêm, giữa ánh lửa lay động, vô số trường đao dưới màn đêm tỏa ra ánh sáng lạnh thấu xương.

"Sơn tặc tới, sơn tặc tới!"

Không biết là ai tỉnh lại đầu tiên, hoảng sợ hô một tiếng nổ vang trong bóng tối, giống như sấm sét trên mặt đất.

"Ha ha ha, hét đi, hét càng lớn tiếng lão tử càng cao hứng!”

Nhìn dáng vẻ hoảng sợ tột độ của các thôn dân thôn Lý Gia, thủ lĩnh sơn tặc ngồi trên lưng ngựa cười ha ha,'Nghe lão tử nói đây, cuối năm rồi nên lão tử cũng không muốn thấy máu, ngoan ngoãn giao nộp lương thực, bảo vật và nữ tử cho lão tử, nếu dám phản kháng, vậy đừng trách lão tử ra †ay tàn nhẫn."

"Đại vương, cầu xin ngài thủ hạ lưu tình, chúng ta sẽ đưa, đưa ngay lập tức!

Nghe được lời của thủ lĩnh sơn tặc nói thì những người kia đã sớm sợ đến mức phát run, rồi hèn nhát không chút lưu tình đưa bà nương và khuê nữ nhà mình ra.

"Nương, nương, con không muốn đi đến hang ổ của sơn tặc, nương cứu con!"

"Ngươi, đồ nhu nhược đáng ngàn đao giết chết, lão nương có thành quỷ cũng không tha cho ngươi!"

"Đương gia, con không muốn đi, cầu xin người, đừng giao con ra ngoài." "Phi, mụ già thối này, ngươi không đi chẳng lẽ muốn lão tử ta chết sao!"

Trong lúc nhất thời, toàn bộ trong thôn đều là tiếng kêu rên bốn phía, từng nhà một cùng nhau biểu diễn bi kịch liên hoàn.

"Đại ca, ta đồng ý đi hầu hạ đại vương sơn tặc kia, nhưng ta có một yêu cầu, ngươi không được giao Quyên Nhi ra, đây chính là khuê nữ duy nhất của ta, đại ca, cầu xin ngươi!"

Một phụ nhân trung niên quỳ gối ôm chân một nam tử trung niên, sau đó không ngừng lôi kéo ống quần hắn đau khổ cầu xin.

"Lão đại, đây là khuê nữ duy nhất của tam đệ ngươi, ngươi không thể đem nàng cho tên sơn tặc kia được!" Một lão phụ nhân khác ở bên cạnh cũng run bần bật ôm lấy người thiếu nữ nhỏ nhắn cầu xin. Người lão phụ nhân này là nương của Thẩm Lý thị, Lý lão thái.

Lão tam của Lý gia là người con trai nhỏ nhất, cũng là niềm hy vọng của Lý lão thái, yêu ai yêu cả đường đi, cho nên đối với người con gái duy nhất Lý Đỗ Quyên này của lão tam, thì Lý lão thái cũng vô cùng yêu thương, hiện giờ thấy lão đại Lý gia muốn đưa Lý Đỗ Quyên cho sơn tặc thì bà cũng không chịu được.

"Đại ca, huynh không thể tàn nhân như, đây là người con gái duy nhất của ta, huynh không thể làm như vậy!" Bên kia lão tam Lý gia cũng phẫn nộ ngăn lại trước mặt Lý lão thái.

Lão tam Lý gia tuy rằng là một người gian xảo nhưng đối với con gái mình là thật lòng yêu thương, thuộc loại người đối xử với người khác thì không có chút tình cảm nào, nhưng đối xử với người trong nhà lại vô cùng yêu quý. Loại người này tuy rằng cực kỳ ích kỷ không được mọi người yêu thích, nhưng nếu làm người thân của hẳn thì có thể nói là vô cùng may mẫn, bởi vì sẽ nhận được sự yêu thương toàn tâm toàn ý của hắn.
Bình Luận (0)
Comment