Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 354 - Chương 354: Cướp Sắc Cướp Tiền

Chương 354: Cướp Sắc Cướp Tiền Chương 354: Cướp Sắc Cướp TiềnChương 354: Cướp Sắc Cướp Tiền

"Lão tam, cái này có thể trách ta sao, sơn tặc kia đang ở bên ngoài, nếu chúng ta không đưa nàng ra thì đến lúc đó cả nhà chúng ta sẽ phải chết, ngươi muốn hại chết bọn ta sao, những sơn tặc kia không hề nói chuyện có đạo lý, mọi người tránh ra cho ta, lão nhị, đưa Quyên Nhi ra ngoài!

Lão đại Lý gia mặt lạnh như băng không chút lưu tình nói với lão nhị Lý gia.

Nhưng trong mắt lại ẩn hiện một tia vui sướng, hừ, lão tam, không nghĩ đến ngươi cũng có ngày hôm nay đi, ngày thường ỷ vào chuyện nương bất công yêu thương ngươi mà không để đại ca ta vào trong mắt, đây là báo ứng!

"Nương, cứu con, nãi nãi cứu con, hu hu! Nhị bá, cầu xin người, người thả con ra, hu hu..." Sau khi bị lão nhị Lý gia cưỡng chế lôi kéo ra ngoài thì Lý Đỗ Quyên hoảng sợ kêu khóc, cố gắng giấy giụa, nhưng dù sao năm nay nàng ta mới chỉ mười một tuổi, cơ thể lại nhỏ gây nên căn bản không phản kháng lại được với lão nhị Lý gia.

"Quyên Nhi, Quyên Nhi của ta!"

Tức phụ của lão tam Lý gia vừa thấy Lý Đỗ Quyên bị kéo ra ngoài thì lập tức khóc lớn chạy ra, rồi gắt gao ôm lấy cẳng chân của lão nhị Lý gia, cố gắng lôi kéo người ở cửal

"Tam đệ muội, ngươi mau buông ra, sơn tặc kia sắp qua đây rồi!"

Nhìn thấy sơn tặc bắt đầu đi qua bên này thì trán lão nhị Lý gia đổ đầu mồ hôi lạnh, muốn đem người ném ra, chỉ là trong tay còn có Lý Đỗ Quyên đang liều mạng giãy giụa, hai bên cùng sử dụng sức lực nên nhất thời không có cách nào đi được.

"Tức phụ lão tam, mau buông ra cho 1a..."

"Các ngươi còn dám ở đây lôi kéo sao, đây là không muốn sống nữa sao!" Lão đại Lý gia quát lớn, nhưng còn chưa nói xong thì sơn tặc bên kia đã giơ cây đuốc cùng với đao lớn, vẻ mặt lạnh lùng đi qua nơi này.

"Đại gia, người bớt giận đi, ta liền tặng người..." Thấy sơn tặc qua đây thì trong nháy mắt lão đại Lý gia liền vô cùng tức giận, lôi kéo tay lão tam Lý gia đang không chú ý đến ra rồi nhanh chóng kéo tay Lý Đỗ Quyên đi ra bên ngoài.

"Không cần, đại gia, cầu người thương xót, đừng mang con gái của ta đi." Tức phụ của lão tam Lý gia mặt đầy nước mắt cầu xin trong đau khổ.

"Không dẫn đi? Ha, lão tử không chỉ muốn mang người con gái này của ngươi đi mà còn muốn ngươi cùng đi theo cùng chúng ta!" Sơn tặc kia nhìn thoáng qua khuôn mặt có chút xinh đẹp của tức phụ lão tam, cười nham hiểm nói.

"Không cần, đại gia, ta cầu xin ngươi, đừng dẫn tức phụ và cháu gái của ta đi, ngươi muốn gì ta đều cho ngươi!" Lý lão thái cầu xin.

"Xú Đầu, ngươi không sao chứ?”

Lý lão thái vừa mới dứt lời thì bên kia lại có một sơn tặc nữa đi đến, vừa đi còn vừa sửa sang lại quân áo, vừa nhìn là biết tên kia mới làm chuyện gì rồi.

Tên sơn tặc kia vừa mới đến đã nhìn thấy Lý Đỗ Quyên, đôi mắt của hắn ta lập tức sáng người, nước miếng dường như cũng chuẩn bị chảy ra, trong nháy mắt đã sắc mặt Lý Đỗ Quyên tái nhợt đi, cả người phát run lên.

"Vậy thì tốt rồi, may cho các ngươi thức thời, thành thật khai báo cho lão tử, nếu không lão tử đánh chết các ngươi, không muốn uống rượu mừng thì lập tức được uống rượu phạt!" Tên sơn tặc tên Xú Đầu kia không kiên nhẫn chỉ vào mấy người Lý lão thái quát lớn, sau khi nói xong còn lắc nhẹ cây đao trong tay, ánh mắt lại càng thêm lạnh băng.

"Ha, xem ra lại là một con mồi khác, nhưng tư sắc này thật sự là không tồi."

Tên sơn tặc đến sau lập tức tiến lên nắm lấy cằm Lý Đỗ Quyên, sau đó lau nước miếng, tà dâm cười nói, Thôn này tuy là hơi nghèo, nhưng cũng may nữ nhân không ít, coi như là bù đắp lại được."

"Ha, ngươi cũng chỉ biết nữ nhân, nếu có tiền, lão tử còn lười muốn mấy mụ già thối này, có tiền rồi thì tốt xấu gì ta cũng có thể mua được, đây đúng là một thôn toàn ma nghèo đói!" Lại là một tên sơn tặc nữa đến đây, vẻ mặt tức giận nói.
Bình Luận (0)
Comment