Chương 455: Giấy Ghi Nợ Bịp Miệng
Chương 455: Giấy Ghi Nợ Bịp MiệngChương 455: Giấy Ghi Nợ Bịp Miệng
"Đại nhân, người nhà của tiểu nhân cũng bị Lâm Phú bắt đi, bây giờ không biết tung tích, tiểu nhân cũng là quá hồ đồ nên mới nhận lời giúp hắn khai man, Thẩm Thủ Nghĩa vô tội, đều là do Lâm Xuân ra tay đánh người trước, Lâm Phú vì bao che cho. con của mình cho nên đã sai người đến cửa hàng đe dọa tiểu nhân."
Một nhân chứng khác cũng lên tiếng, sau đó lấy ra một tờ giấy đưa cho nha dịch đứng bên cạnh, nói: "Đây là phí bịt miệng mà tên Lâm Phú kia đưa cho tiểu nhân, hắn cũng nói rằng chỉ cần tiểu nhân giúp hắn ta làm giả lời khai, sau này sẽ còn nhận được nhiều lợi ích hơn nữa, mong đại nhân có thể minh xét."
Lần này nha dịch cực kỳ cảnh giác, vừa cầm lấy tờ giấy kia đã lập tức giao cho đồng tri, cho dù Lâm Phú muốn giật lấy cũng không kịp rồi.
"Các ngươi, các ngươi!"
Những người này đột nhiên thay đổi lời khai khiến cho hai cha con Lâm Phú không kịp đề phòng, hoàn toàn không hiểu tại sao thái độ của những người này lại có thể thay đổi lớn đến như vậy, Lâm Phú tuyệt đối không tin những lý do đường hoàng vừa rồi của đám người này, gì mà cắn rứt lương tâm, tất cả đều là lời nói suông, khả năng duy nhất là trong này đã xảy ra chuyện gì mà ông ta không biết.
Chẳng lẽ phía con tin đã xảy ra vấn đề gì!
Phản ứng đầu tiên của Lâm Phú chính là suy nghĩ này, ngoại trừ nguyên nhân này ra, thì ông ta không tìm được lý do gì để giải thích hành động thay đổi lời khai của mấy người kia, chỉ là con tim đã bị ông ta giam giữ ở một địa phương bí mật như vậy, những người này không có cách nào có thể tìm được người nhanh đến vậy mới đúng!
Lâm Phú hoàn toàn không biết việc gì đã xảy ra, cho nên trong lúc nhất thời cảm thấy vô cùng hoảng sợ, trên trán mồ hôi lạnh tí tách tuôn rơi, trong lòng hiện lên một cảm giác lo lắng và sợ hãi chưa từng có.
"Đại nhân, đây đúng là chứng cứ." Người nha dịch kia vừa nói vừa bước đến, cung kính đem chứng cứ trình lên cho đồng tri xem.
"Ừm”"
Đồng tri khẽ gật đầu, nhận lấy đồ vật, sau khi mở ra thì lập tức sửng sốt, sau đó ánh mắt tràn đầy sự kỳ quái nhìn về phía Lâm Phú, không xác định nói: "Biên lai nợ tiên?"
"Đúng vậy ạ, đại nhân, chính là một biên lai nợ tiền, cái tên Lâm Phú này đưa cho tiểu nhân một tờ biên lai nợ 10 lượng bạc coi như phí bịt miệng, hẳn ta còn nói rằng đợi khi nào vụ án này kết thúc thì có thể dùng tờ giấy này đổi thành tiền mặt."
Vẻ mặt của chưởng quầy phường thêu nhìn về phía Lâm Phú tràn đầy sự khinh thường nói: "Nhưng biên lai nợ tiền này đều là do Lâm Phú tự mình ký tên, chữ viết tay kia chắc chắn là của Lâm Phú."
"Mọi người nghe thấy gì không, phí bịt miệng người khác hoá ra lại là biên lai nợ tiền đấy!"
"Ôi chao, đây thực sự là câu chuyện hài hước nhất mà tại hạ từng được nghe!"
"Không phải nói Lâm viên ngoại này có tài sản bạc triệu sao, sao mà mười lượng bạc cũng phải viết biên lai nợ tiền?”
"Ha ha ha, thật sự nực cười, đây nhất định là câu chuyện kỳ lạ lớn nhất thiên hạ này!"
Nghe được lời nói của chưởng quây phường thêu, không chỉ những người dân đang đứng xem, mà nghe cả các nha dịch cũng không nhịn được bật cười, vẻ mặt tràn đầy sự khinh thường nhìn về phía Lâm Phú.
Họ chưa bao giờ thấy được người nào keo kiệt đến vậy, nói ông ta vắt cổ chảy ra nước cũng không quá đáng, phí bịt miệng người ta mà cũng viết giấy nợ, lần này ông ta tự mình đào hố chôn mình đúng là không oan chút nào, tất cả đều do ông ta tự chuốc lấy!
Sau khi Thẩm Bích Thấm nghe xong chuyện này cũng tỏ vẻ không biết nên nói gì, tiền bịt miệng cho người ta còn viết giấy nợ, người này phải quái gở đến mức nào mới nghĩ ra được phương pháp này chứ.