Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 457 - Chương 457: Phạt Đánh

Chương 457: Phạt Đánh Chương 457: Phạt ĐánhChương 457: Phạt Đánh

Đối với chỉ số thông minh của tên biểu đệ này, Lâm Minh thực sự tức muốn chết luôn rồi, ngu không ai bằng, còn lâu mới đến thời gian xử tử, hắn ta có rất nhiều thời gian để lật ngược lại bản án của bọn họ, nếu như ngay cả hắn ta cũng bị liên lụy, như vậy mới thật sự chết chắc rồi, cái tên Lâm Xuân này thực sự làm hắn ta tức muốn chết!

"Biểu ca, huynh thực sự quá ác độc, nếu muốn chết thì tất cả chúng ta cùng chết, đại nhân chỉ cần cho người đi kiểm tra một chút sẽ biết được, mỗi năm hắn ta đều thu của nhà tiểu nhân hơn trăm lượng bạc!"

Bên này, Lâm Minh đang cực kỳ nén giận, bên kia, Lâm Xuân đã bị sợ hãi và tức giận làm cho đầu óc choáng váng hoàn toàn không hiểu được ý của hắn ta, vẫn còn trừng mắt tức giận mắng Lâm Minh. "Lâm Xuân, mày đúng là đồ ngu xuẩn!"

Nghe được những lời này của Lâm Xuân, Lâm Minh thực sự bị chọc tức rồi, xông lên đấm một đấm vào mặt của Lâm Xuân, trực tiếp đánh hắn ta bay ngược ra ngoài.

"Tách hai người đó ta, Lâm Minh, nếu như ngươi thực sự chưa từng có làm những chuyện này thì không cần gì phải lo cả, bản quan xử án đều dựa vào chứng cứ, bản quan tuyệt đối sẽ không đổ oan cho ngươi."

Lúc này, đồng tri đại nhân ra lệnh cho nha dịch nhanh chóng tách hai người họ ra, sau đó nói với bộ đầu Vương: "Ngươi nhanh mang theo người đến các tiền trang lớn kiểm tra xem Lâm Minh có nhận hối lộ giống như những lời mà Lâm Xuân đã nói hay không."

"Đại nhân, học sinh chưa từng làm ra những chuyện như vậy, không sợ bị người ta kiểm tra!"

Nghe được họ đi điều tra ở tiền trang, trong lòng Lâm Minh khẽ thở phào nhẹ nhõm, tiền của hắn ta căn bản không để ở tiền trang, sau đó quay đầu nói với Lâm Phúc: "Cữu cữu, người nhanh dạy dỗ lại biểu đệ đi, đừng để hắn ăn nói lung tung, cháu chính là biểu ca ruột của hắn đấy!"

"Cữu cữu hiểu, Lâm Xuân, mày nhanh câm miệng lại cho lão tử!"

Lâm Xuân không hiểu, nhưng Lâm Phú lại là người thông minh, nhìn thấy cái nháy mắt của Lâm Minh, ông ta lập tức hiểu ra ý nghĩa sâu xa trong đó, túm lấy Lâm Xuân, ngăn hắn ta tiếp tục nói chuyện.

"Cha, cuối cùng thì ai mới là con của người vậy? Bây giờ chúng ta cũng sắp chết rồi, vậy mà cha vẫn còn bao che cho hắn ta!" Lâm Xuân giơ tay lau vết máu nơi khóe miệng, vẻ mặt tức giận nhìn về phía Lâm Minh, trong mắt tràn đầy sự oán hận. "Công đường là nơi để cho các ngươi cãi nhau à, đều im hết cho bản quan, nếu không bản quan không ngại khiến cho các ngươi nếm thử chút đau khổ."

Lúc này đồng tri đại nhân cũng đã hiểu rõ Lâm Xuân là dạng người như thế nào, nếu muốn một lần đánh bại được Lâm Minh, chỉ sợ phải ra tay với Lâm Xuân, cho nên lập tức lên tiếng dừng lại cuộc đối thoại của hai người họ.

"Hừt"

Từ trước đến nay Lâm Xuân luôn là một kẻ chuyên môn bắt nạt kẻ yếu, sợ nhất bị tra tấn, hắn ta oán hận trừng mắt nhìn Lâm Minh một cái, hừ lạnh một cái rồi im lặng.

Mà trong lòng Lâm Phúc lại âm thầm hận sự xảo trá của đồng tri, đồng thời cũng thầm hận tại sao Lâm Xuân lại vô dụng đến mức này, ông ta cũng không yêu cầu Lâm Xuân thông minh hơn người, chỉ cần bằng một nửa của Lâm Minh đã đủ rồi, nhưng đáng tiếc là Lâm Xuân lại là kẻ vô dụng không làm nên trò trống gì, ngay cả đạo lý dễ hiểu như vậy mà cũng không hiểu, nếu như Lâm Minh thật sự xảy ra chuyện thì hai cha con bọn họ cũng thật sự không còn đường thoát rồi.

Nhìn thấy Lâm Xuân cuối cùng cũng bình tĩnh lại, Lâm Minh cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Lâm Xuân không nói lung tung, hắn ta sẽ không sao, nguồn tài lực của nhà cữu cữu vẫn luôn là trợ thủ đắc lực với hắn ta, hắn ta tất nhiên cũng hy vọng rằng bọn họ bình an không xảy ra chuyện gì.

"Đại nhân, đã kiểm tra tài khoản tiết kiệm của Lâm Minh ở tiền trang, nhưng chỉ có 50 lượng." Rất nhanh, người được cử đi điều tra đã trở lại, cung kính bẩm báo với đồng tri.

"Đại nhân, ngài cũng thấy rồi đấy, học sinh tuyệt đối không dám làm ra loại chuyện nhận hối lộ trái với pháp luật như vậy đâu." Lâm Minh biết rõ kết quả sẽ như vậy, cho nên lập tức quỳ xuống, vẻ mặt chân thành nói với đồng tri.

"Ừm, bản quan tin tưởng ngươi sẽ không làm chuyện trái với pháp luật như vậy."

Sắc mặt đồng tri bình tĩnh gật đầu, sau đó quay sang nhìn về phía Lâm Xuân, vẻ mặt lạnh lùng giận dữ nói: 'Lâm Xuân to gan, chết đến nơi rồi còn dám vu khống mệnh quan triều đình, quả thực đáng tội chết mà, lập tức kéo hẳn ra đánh hai mươi trượng cho bản quan, lấy đó làm gương!"

"Không cần, con không muốn bị đánh, cha, con không muốn bị đánh!"
Bình Luận (0)
Comment