Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 547 - Chương 548: Từ Chối

Chương 548: Từ Chối Chương 548: Từ ChốiChương 548: Từ Chối

"Thì ra là thế."

Nghe Lâm Chấn giải thích xong, trong lòng Quý tri phủ mới hơi hoàn hoãn lại, nhưng vẫn có cảm giác đè nén như cũ, ông ấy là một vị tri phủ, là quan to tứ phẩm thế mà con gái lại không thể so được một nông nữ, thật sự khiến trong lòng ông ấy không hề dễ chịu chút nào.

"Lão gia."

Nhưng vào lúc này, có một nha hoàn đi ra từ phía sau bình phòng, nói nhỏ vào. bên tai Quý tri phủ, sau đó mới lui về phái sau bình phong.

"Lâm Chấn, bổn phủ hỏi ngươi một lần cuối cùng, nếu bổn phủ đồng ý với ngươi cho ngươi nạp nàng kia làm thiếp, thì ngươi có đồng ý không?" Ánh mắt Quý tri phủ thâm trầm nhìn Lâm Chấn lại mở miệng hỏi lân nữa.

Lúc này Quý Tư Linh đứng sau tấm bình phong vô cùng sốt ruột, biện pháp này là nàng ấy nghĩ được rồi bảo nha hoàn chuyền lời cho Quý tri phủ, nàng ấy đã nhượng bộ lớn đến thế, thì người này hẳn sẽ không ném đi tiền đồ tốt như vậy để mà đẩy ở ngoài cử chứ. Hơn nữa, nàng để ý hôn sự này như vậy là vì vài ngày trước, phụ thân nàng đã nói với nàng rằng, nếu không sớm tìm được hôn sự phù hợp thì nàng sẽ phải vào cung hầu vua. Cung đình là nơi nào chứ, nàng không muốn, nàng không muốn làm chim hoàng yến bị nhốt trong lồng giam hoàng cung kia rồi héo mòn chết già trong đó.

"Tri phủ đại nhân, nhiều thế hệ của Lâm gia ta đã có gia quy, đàn ông bốn mươi không con mới được nạp thiếp, nên thứ cho học sinh không thể đồng ý được." Không ai ngờ, Lâm Chấn lại một lân nữ từ chối không chút do dựt "Người này quả thật không biết cái gì cải"

Nghe thấy vậy, vành mắt Quý Tư Linh liền đỏ, nước mắt ủy khuất đảo quanh, có thể nói từ nhỏ đến lớn nàng ấy nhận được cả trăm ngàn sủng ái, hơn nữa lại có dung mạo và tài hoa xuất sắc, vẫn luôn là đối tượng mọi người ái mộ, chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có người khinh thường nàng ấy như thất

"Ai, nếu ý ngươi đã quyết thế, thì bổn phủ cũng không thể cưỡng cầu được."

Nghe vậy, Quý tri phủ cũng biết Lâm Chấn thật sự không muốn, trong lòng tuy rằng bị đè nén, nhưng cũng có sự thưởng thức, thiếu niên này đúng thật là một người có tâm tính tốt, đáng tiếc, Linh Nhi nhà ông ấy không có cái phúc khí này.

Trong lòng cũng âm thầm chửi rủa, Lâm tú tài này thật là một người gian xảo, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, thế mà đã sẽ đem thanh niên tài tuấn như vậy định cho cháu gái của mình rồi.

"Đa tạ, Tri phủ đại nhân thông cảm."

Thấy cảm xúc Quý tri phủ đã hoàn toàn bình tĩnh lại, xem ra sẽ không khó xử hắn nữa, trong lòng Lâm Chấn mới nhẹ nhàng thở ra.

"Việc này cứ như vậy bỏ qua đi, sau này ngươi và ta đừng có nhắc lại."

Quý tri phủ vẫy vẫy tay, sau đó tiếp tục nói: "Ta giúp ngươi làm điều động, đem ngươi điều vào trường học ở phủ, sau trung thu ngươi liền đến trường học ở phủ là được."

"Tạ đại ân của Tri phủ đại nhân, phần ân tình này học sinh suốt đời không quên, sau này việc học có thành tựu, học sinh nhất định sẽ báo đáp.'...

Phải biết rằng, vì Lâm Chấn là người huyện Trường Thái, nguyên bản là phải về huyện Trường Thái học, bây giờ được học ở thượng phủ, cấp bậc đúng là khác biệt rất lớn, tài nguyên trường học ở phủ rất nhiều mà trường học ở huyện không có cách nào bằng được, ngày sau tỷ lệ trúng cử cũng sẽ tăng lên rất nhiều.

"Ngươi nhớ kỹ thì tốt rồi, được rồi, ngươi có thể rời đi."

Quý tri phủ nhẹ nhàng lắc đầu, liền phất tay để Lâm Chấn rời đi, tuy rằng ông ấy thật sự xem trọng Lâm Chấn, nhưng lại tưởng tượng đến việc con gái bảo bối nhà mình bị người ta từ chối, thì trong lòng vẫn không tránh khỏi không thoải mái như cũ.

"Vậy được." Tất nhiên Lâm Chấn cũng biết tâm trạng của Quý tri phủ lúc này đang không tốt, cung kính thi lên, liền cáo từ rời đi.

"Lâm Chấn, người kia thật sự rất quá đáng!"

Đợi đến khi Lâm Chấn rời đi, lúc này Quý Tư Linh mới đi ra từ phía sau bình phòng, hàm răng cắn chặt môi dưới, hốc mắt đỏ bừng, trên mặt tràn đầy ủy khuất.

"Linh Nhi à, việc này là cha..."

"Hừ đều là do cha sai, cha cũng không phải là người tốt!"

Quý tri phủ còn chưa nói xong, Quý Tư Linh liền lập tức chạy ra khỏi gian các, trong lòng nàng ấy càng nghĩ lại càng ủy khuất, vốn dĩ nàng ấy cũng không quan tâm đến Lâm Chấn như vậy, nhưng bây giờ người nàng ấy đặt hy vọng lại ghét bỏ nàng ấy như vậy, làm sao trong lòng nàng ấy có thể không khổ sở chứ.
Bình Luận (0)
Comment