Chương 568: Thương Tâm Quá Độ?
Chương 568: Thương Tâm Quá Độ?Chương 568: Thương Tâm Quá Độ?
"Người tự mình về phòng mà." Phong Ngâm cũng không hiểu ý của Thẩm Bích Thấm, vẻ mặt nghỉ hoặc nói.
"Ta tự về phòng? Ngươi chắc chắn?" Thẩm Bích Thấm chỉ vào bản thân mình, rồi xác nhận lại lần nữa.
"Đúng vậy."
Phong Ngâm gật đầu, trong lòng nghi hoặc, hôm nay cô nương sao lại kỳ quái như vậy, không phải nàng tự mình về phòng thì có thể có người đưa nàng về phòng sao?
"AI"
Nghe vậy, đầu tiên là Thẩm Bích Thấm hơi sửng sốt, sau đó lại bỗng nhiên vò đầu hét lên, khiến Phong Ngâm sợ đến mức suýt chút nữa ném chậu rửa mặt ở trong tay đi.
Rốt cuộc cô nương bị làm sao vậy, sao qua một đêm đột nhiên lại biến thành bộ dạng như thế này, chẳng lẽ là do thương tâm quá độ, nên thay đổi tâm tính sao?
Phong Ngâm cũng không biết lúc này trong lòng Thẩm Bích Thấm rối rắm đến mức nào, rõ ràng nàng bởi vì chuyện của Quý Hiên Dật mà thương tâm khổ sở, nhưng vì sao lại xuất hiện ảo giác như vậy?
Chẳng lẽ là bởi vì quá khổ sở, cho nên đã tự mình tìm cho bản thân mình một người bạn trai mới sao? Nhưng lần đầu tiên nàng nhìn thấy thiếu niên này là lúc nàng vân chưa chia tay với Quý Hiên Dật mà, nghĩ thế nào cũng thấy không thông được!
Thẩm Bích Thấm ảo não vùi đầu vào trong đầu gối, nàng cảm thấy bản thân mình nhất định là do thương tâm quá độ nên thần chí không được rõ ràng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy! "Cô... Cô nương, người không sao chứ?" Phong Ngâm lo lắng hỏi.
"Khụ, không có việc gì."
Thẩm Bích Thấm cũng ý thức được bản thân mình thất thố, vì vậy liền xua tay chuẩn bị đứng dậy.
Nhưng khi nàng xốc chăn lên thì nháy mắt ngửi thấy một mùi hương hoa lan truyền đến, Thẩm Bích Thấm giật mình cẩn thận kiểm tra lại, nhưng rồi cái gì cũng không thấy được.
"Xong rồi!"
Sau khi ngửi đi ngửi lại vài lần, xác định là không có mùi hương nào khác, thì Thẩm Bích Thấm đỡ trán, vẻ mặt tuyệt vọng, nàng không chỉ xuất hiện ảo giác, mà hiện giờ khứu giác cũng có vấn đề rồi.
Vẻ mặt nản lòng vuốt tóc, Thẩm Bích Thấm đứng dậy rửa mặt chải đầu, ăn sáng xong, Thẩm Bích Thấm lại chui đầu vào thư phòng, hiện tại cũng chỉ có thể tập trung chuyên chú làm việc mới đủ tạm thời làm nàng chuyển hướng sự chú ý của mình.
Hiện giờ Thẩm Bích Thấm đang chuẩn bị mở thêm cửa hàng.
Tương đậu sau một tháng nữa sẽ hoàn thành, tổng số lượng tương đậu ước chừng hai mươi vạn cân, nếu chỉ cung cấp cho Quý Tiên Lâu, chắc chắn sẽ không dùng hết, hơn nữa con đường cũng có chút hạn chế, đây là thứ tốt, Thẩm Bích Thấm muốn quảng bá nó thật rộng rãi, cho nên nàng định bán nó, vậy thì cần phải mở một cửa hàng khác.
Nói đến cửa hàng bán đồ, điều đầu tiên Thẩm Bích Thấm nghĩ đến là một siêu thị tự phục vụ như hiện đại.
Mua đồ ở cửa hàng trong thời đại này rất đơn giản, có phân loại rõ ràng, muốn bán cái gì thì sẽ bán chuyên một loại, muốn mua cái gì đều phải chạy lòng vòng mới có thể mua được đủ hết các thứ mình cần, Thẩm Bích Thấm nghĩ phải mở ra một cái gì đó mới lạ, dù sao thì hiện tại tiền cũng đã tích đủ, dứt khoát mở một cửa hàng lớn hơn và hoàn thiện hơn.
Thẩm Bích Thấm cảm thấy những siêu thị tự chọn như vậy nhất định phải có triển vọng rất lớn trong thời đại này, dù sao thì không ai thích phiền toán, nếu có thể mua mọi thứ ở một nơi thì không ai muốn lãng phí thời gian chạy lòng vòng.
Nhưng dù Thẩm Bích Thấm rất tự tin, nhưng cụ thể đến cuối cùng có được hoan nghênh hay không thì nàng cũng không biết, cho nên chọn siêu thị nhỏ tự phục vụ an toàn nhất, nếu có thể thành công, sẽ tiếp tục mở rộng trong tương lai.
Chuyện này Thẩm Bích Thấm đã thảo luận cùng người nhà, tuy mọi người chưa từng nghe nói, nhưng ngẫm lại đều cảm thấy ý tưởng này rất tuyệt, bởi vậy tất cả đều nhất trí thông qua, hiện giờ Thẩm Bích Thấm đang vội vàng lên kế hoạch, thời đại này không có máy tính, viết tay thật sự rất tốn thời gian và sức lực.
Nhưng Thẩm Bích Thấm muốn sự toàn tâm toàn ý này, làm nàng tạm thời quên chuyện về Quý Hiên Dật.
"Cô nương còn như vậy thân thể sẽ không chịu nổi đâu."