Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 620 - Chương 621: Đưa Tin

Chương 621: Đưa Tin Chương 621: Đưa TinChương 621: Đưa Tin

Trương sư phụ đang đứng xem nghe vậy thì trong lòng lập tức hoảng sợ, ông ấy cũng hiểu được hậu quả của việc này nếu như bị chứng minh là sự thật, sau khi suy nghĩ một lúc liền lặng lẽ ẩn mình, lui ra khỏi đám đông.

"Đúng vậy, con nha đầu chết tiệt kia, người không còn gì để nói đúng không, đại nhân, ta nghĩ ngài nên nghe theo những lời của đại ca ta nói để làm đi, đến cửa hàng thợ rèn Đại Lực tra xét một chút." Vẻ mặt Ngô Lạt Tử đắc ý nói.

"Đại nhân, người ngay thẳng không sợ bị điều tra, nếu như bọn họ đã muốn điều tra vậy thì để bọn họ điều tra đi."

Mặc dù trong lòng cảm thấy lo lắng, nhưng Thẩm Bích Thấm cũng không tỏ vẻ gì, dáng vẻ bình tĩnh đó khiến cho lòng của Vương Đại Phú và Ngô Lạt Tử không hỏi cảm thấy lo lắng, thậm chí còn nghỉ ngờ phán đoán của bản thân.

"Nếu đã như vậy, Mã bộ đầu, ngay lập tức dẫn người đến cửa hàng rèn Đại Lực, dẫn Thẩm Hà đến đây." Tri huyện liếc nhìn Thẩm Bích Thấm một cái, nhìn thấy nàng gật đầu với mình, lúc này mới ra lệnh cho Mã bộ đầu.

"Hãy nhớ mang cả sổ sách về." Vương Đại Phú lạnh lùng nhìn Thẩm Bích Thấm một cái, sau đó quay sang nhắc nhở Mã bộ đầu.

"Ừm, nhớ mang cả sổ sách đến." Nghe vậy, trong mắt tri huyện khế lóe lên một ánh sáng lạnh, Vương Đại Phú, nếu như hôm nay không dạy cho ngươi một bài học đắt giá, thì chức tri huyện này của bản quan làm vô ích rồi!

Sau khi nhận được mệnh lệnh, Mã bộ đầu lập tức đưa theo người rời đi.

Nhưng bọn họ không biết là trước khi bọn họ xuất phát, có một con hồng mã không có người cưỡi đã đến trấn Cỏi Tiên trước bọn họ một bước!

Con ngựa này tự nhiên chính là Liệt Diệm.

Liệt Diệm là một con hãn huyết bảo mã, khi sức mạnh bùng nổ có thể chạy được hơn một km trên một phút, quãng đường mười dặm, Liệt Diệm chỉ cần dùng năm phút đã đến nơi, mà lúc này, nhóm người của Mã bộ đầu mới nhận được lệnh và chuẩn bị xuất phát.

"Liệt Diễm?”

Nhìn thấy Liệt Diễm đột nhiên xuất hiện trước mặt của mình, hơn nữa còn không có người đi theo, trong lòng của Thẩm Hà tràn đầy nghi ngờ, mãi cho đến khi Liệt Diễm ngậm ra một lá thư từ cái túi bên hông đưa đến trước mặt ông ấy, ông ấy mới ý thức được rằng có thể đã xảy ra chuyện gì. "Cha, bên ngoài có chuyện gì vậy?” Thẩm Chỉ Nhi cùng một thanh niên trẻ tuổi tuấn tú từ trong cửa hàng đi ra.

"Không biết vì sao Liệt Diễm lại đưa thư đến đây."

Thẩm Hà vội vàng cầm lấy bức thư đi đến bên cạnh Thẩm Chỉ Nhi nói: "Chi Nhi à, cha không biết chữ, con xem trong này viết cái gì?"

"Cái này, những chữ con biết không nhiều lắm, Dĩ Thành, chàng xem một chút đi." Thẩm Chỉ Nhi nói xong liền đưa bức thư cho người thanh niên đứng bên cạnh.

Người thanh niên này là trượng phu của Thẩm Chi Nhi, họ Trần danh Dĩ Thành, tự Thiên Hựu, là đồng sinh (thí sinh vượt qua cuộc thi sơ cấp của quận).

"Được."

Trân Dĩ Thành nhận lấy thư, vừa nhìn thấy nội dung bên trong, sắc mặt vốn dĩ bình tĩnh của hắn đột nhiên thay đổi, sau khi vứt bức thư vào trong bên bếp lò, hắn mới vội vàng nói với Thẩm Hà: "Nhạc phụ, nhanh đem tất cả sổ sách trong nhà mang ra, sau đó đem tất cả đi đốt!"

Đúng vậy, lá thư kia là do Trương sư phụ nhờ Liệt Diễm đem cho Thẩm Hà, trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc như vậy (nguy cấp), điều mà Trương sư phụ nghĩ đến chính là đốt hết tất cả sổ sách, chỉ là trong thời điểm mẫn cảm này, nếu như ông ấy tự mình ra khỏi thành thì sẽ trở thành mục tiêu quá rõ ràng, hơn nữa thời gian hoàn toàn không còn kịp rồi, cho nên ông ấy mới nghĩ đến Liệt Diễm.

Ông ấy biết Liệt Diễm rất thông minh, nhưng ông ấy cũng biết mặc dù tốc độ của Liệt Diễm rất nhanh, người bình thường hoàn toàn không cách nào đến gần được, cho nên mới nghĩ ra cách truyền tin này, vốn dĩ còn lo lắng Liệt Diễm nghe không hiểu, không ngờ sau khi ông ấy nói xong, nó lập tức như một tên chạy nhanh ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment