Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 645 - Chương 646: Tin Tức Lớn

Chương 646: Tin Tức Lớn Chương 646: Tin Tức LớnChương 646: Tin Tức Lớn

"Nha đầu, mau nghỉ ngơi một chút đi."

Thấy mọi người làm gần xong rồi thì trưởng thôn liền kéo Thẩm Bích Thấm qua một bên nghỉ ngơi, đồng thời còn rót cho nàng một chén nước trà.

"Cháu cảm ơn thôn trưởng gia gia."

Thẩm Bích Thấm đúng là rất khát, nói cảm ơn xong liền bưng chén trà lên uống một hơi thấy đáy.

"Nha đầu, cây này gieo trồng đơn giản như vậy là được sao?"

Thấy dong riềng dễ trồng như vậy thì trưởng thôn có chút không thể tin được, ngoại trừ phải chăm bón ở giai đoạn đầu ra, mà sau khi trông cũng không cần tưới quá nhiều nước, so với việc trồng lúa nước thì thật sự là tiết kiệm được rất nhiều công sức. "Đúng vậy, dong riềng này có ưu điểm là không cần quá nhiều nước cũng có thể sinh trưởng được."

Thẩm Bích Thấm mỉm cười gật đầu,'Chỉ là, đây cũng là lần đầu cháu dùng loại hạt giống này, nên tình hình cụ thể thế nào thì phải đợi quá trình phát triển của cây tiếp theo, nếu có thể thành công nảy mầm thì coi như đã tính là được."

"Hóa ra là như vậy, nếu như vậy thì quá tốt rồi."

Thôn trưởng gật đầu, sau đó nhìn Thẩm Bích Thấm nói,/'Hiện giờ chúng ta sẽ gieo hạt, mấy ngày sau cháu không cần đến nữa, đi kiểm tra trang viên của mình đi, đợi khi hạt giống nảy mầm thì ta sẽ nói cho. cháu."

"Được, vậy cháu đi trước." Thẩm Bích Thấm cũng cảm thấy như vậy rất ổn, nên liền gật đầu đồng ý.

Ngày kế tiếp, Thẩm Bích Thấm lại vừa bận rộn việc trong thôn vừa lo việc ở trang viên, Thẩm gia thôn cũng đi vào thời kỳ bận rộn mà trước nay chưa từng có, ngoại trừ buổi sáng đi học ra thì đến buổi chiều được nghỉ, bọn trẻ cũng đều chạy ra đây giúp đỡ, toàn bộ thôn dân ai nấy đều vui vẻ, nhiệt tình, không khí vô cùng náo nhiệt.

Nhưng mà, trong số đó, lại có một gia đình là không hề phù hợp, có vẻ như không khí ở đây vô cùng thê lương.

Thẩm lão thái bởi vì nhận một cái đá của Vương Đại Phú kia nên vẫn luôn đau ốm nằm liệt giường, Thẩm Thủ Nghĩa thì lại càng trở nên suy sút, cả ngày chỉ biết uống rượu, việc trên trấn cũng không muốn làm, Thẩm Lý thị bởi vì vừa phải chăm sóc Thẩm lão thái, vừa phải lo việc nhà nên ngày càng trở nên tiều tụy, chỉ trong một năm ngắn ngủi mà đã không nhìn ra được bộ dạng ngày xưa.

Còn vê phần đồng ruộng của chủ trạch, bởi vì không có tiền thuê người làm, hơn nữa Thẩm Thủ Nhân cũng không muốn xuống ruộng, còn Thẩm Thủ Nghĩa chỉ một lòng đọc sách, nên những ruộng đó cũng không có một ai để ý đến.

Thấy tình hình như vậy, trưởng thôn cũng chỉ biết tức giận, liên tục lắc đầu, đối với một nhà này thì thất vọng vô cùng, đồng thời cũng cảm thấy Thẩm lão gia cực khổ cố gắng cả đời như vậy, thật không đáng giá, xem ra cuối cùng lại phải thua ở trong tay mấy người này.

Hiện giờ trưởng thôn đối với nhà họ Thẩm cũng chỉ có hy vọng với Thẩm Thủ Lễ, tuy rằng Thẩm Thủ Lễ làm người có chút lạnh nhạt, nhưng được một điểm là nghiêm túc học tập, hy vọng hắn ta có thể có thành tựu đi.

"Cô nương, công báo đến." Thấy Thẩm Bích Thấm đến thì chủ quán lập tức mặt đầy ý cười đem công báo cho nàng. "Đúng vậy, ta xem đã quen rồi." Thẩm Bích Thấm mỉm cười đưa tiền, sau đó mới nhận lấy công báo.

Tuy rằng biết rằng báo thời đại này cũng không có nội dung gì quan trọng mà nàng có thể xem, nhưng do thói quen nên Thẩm Bích Thấm vẫn đến đây mỗi ngày để mua nó.

"Đúng rồi, công báo hôm nay thực sự có tin lớn." Đối với khách hàng lâu dài như Thẩm Bích Thấm thì chủ tiệm kia cũng vô cùng nhiệt tình, trên mặt đầy ý cười nhắc nhở.

"Hả? Tin tức lớn gì?"

Nghe vậy, Thẩm Bích Thấm cũng hơi có hứng thú, bình thường trong công báo đều là những chuyện nhỏ nhặt thường ngày, chuyện thực sự quan trọng thì cũng không có quá nhiều.

“Năm nay triều đình muốn mở tuyển võ tướng." Chủ tiệm nhiệt tình nói. "Ồ, vậy sao, hóa ra tin tức lớn là như vậy."

Nghe vậy, Thẩm Bích Thấm cũng không có quá nhiều hứng thú, đối với nhiều võ nhân trong thiên hạ, có thể đây là tin tức tốt, nhưng đối với Thẩm Bích Thấm lại không hề có chút hấp dẫn nào, dù sao thì cả ba người nhà nàng cũng đều là người đọc sách.
Bình Luận (0)
Comment