Chương 657: Cầu Hôn
Chương 657: Cầu HônChương 657: Cầu Hôn
"Tam cal" Nghe được lời nói của Thẩm Trí Viễn, Thẩm Bích Thấm lập tức trợn trắng mắt, không tình nguyện hô một tiếng.
"Tam ca đây là muốn tốt cho muội, muội đừng nói chuyện".
Thẩm Trí Viên cảnh cáo nhìn Thẩm Bích Thấm một cái, liền làm lơ ánh mắt của Thẩm Bích Thấm, đầy mặt trịnh trọng nhìn chăm chú Mộ Dung Húc.
"Thiên Lý cứ yên tâm, ngày mai ta sẽ tới Thẩm gia cầu hôn". Biết Thẩm Trí Viễn đây là đang suy nghĩ thay cho Thẩm Bích 'Thấm, hơn nữa chuyện này cũng hợp tâm ý hắn nên đương nhiên Mộ Dung Húc sẽ không nói hai lời mà gật đầu đồng ý ngay.
"Ta biết ngay Mộ Dung đại ca là thật lòng thích ngũ muội, có những lời này của huynh thì ta liền an tâm rồi". Nghe vậy, Thẩm Trí Viễn mới buông lỏng, đầy mặt ý cười nói.
Để Thẩm Trí Viễn đưa Quý Tư Linh trở về, Thẩm Bích Thấm mới vừa trở về tới nhà trong sự hộ tống của Mộ Dung Húc, thẳng đến khi thay đổi áo ngủ thì nàng mới phát hiện trên đầu không biết đã cắm cây trâm kia của Mộ Dung Húc từ khi nào. Thẩm Bích Thấm ngẫm nghĩ, chắc là lúc ở cửa bị Mộ Dung Húc ôm lấy liền bị đeo lên.
Nghĩ đến đây, khuôn mặt Thẩm Bích Thấm hơi đỏ lên, nhìn cây trâm gỗ trong tay cười ngọt ngào.
"A... Đây là, đúng rồi, là thư của tiểu màn thầu".
Chờ tới lúc chuẩn bị thu lại cây trâm, lúc này Thẩm Bích Thấm mới nhìn thấy lá thư mà trước đó Ngô chưởng quầy vừa đưa cho nàng, lúc trước công việc bận rộn nên nàng quên mất. Mở thư ra, từng hàng chữ viết mảnh khảnh liền ánh vào mi mắt.
Thân gửi Thấm Nhi cô nương.
Ta đã biết chuyện ngươi mở cửa hàng, chúc mừng ngươi, ngoài ra ta cũng rất xin lỗi vì đã giấu giếm thân phận với ngươi, mong rằng Thấm Nhi cô nương có thể tha thứ.
Ông nội của ta chính là Công Bộ thượng thư đương triều, người cầm lái của cửa hàng Tống thị Tống Đào là đại bá của ta, nếu như ngươi có bất cứ yêu cầu gì thì có thể trực tiếp đi tới Trân Ngọc phường tìm Ngô chưởng quầy, chắc chắn hắn sẽ giúp ngươi.
Ngoài ra, phụ thân của ta chính là đốc công của xưởng đóng tàu triều đình ở Phúc Châu, nếu có yêu cầu gì thì có thể tới tìm ta, chắc chắn ta sẽ giúp ngươi hết sức mình.
Tuy không biết tới khi nào Thẩm Ký mới có thể xây dựng thương đội, nhưng ta tin tưởng, lấy năng lực của Thấm Nhi cô nương thì chắc chắn ngày đó sẽ tới nhanh thôi.
"A, địa vị của tiểu màn thầu này thật đúng là dọa người mà"
Đọc đến nơi này, Thẩm Bích Thấm không khỏi hít vào một hơi, không nghĩ tới tùy tiện cứu một người mà lại có bối cảnh sâu như thế, so với Trấn Viễn Hầu phủ đúng là không kém cỏi chút nào, đặc biệt là cửa hàng của Tống thị, quy mô này so với Quý thị càng là không phân cao thấp.
Xem ra lúc nào có cơ hội thì nàng nhất định phải tới Trân Ngọc phường nhìn xem, tuy rằng hiện giờ có sự tồn tại của Quý thị làm chống lưng cho nàng, nhưng lòng người khó dò, vẫn cần chuẩn bị thêm một con đường lui mới tốt.
Sáng ngày hôm sau, Mộ Dung Húc liền mang theo Phùng lão tới nhà Thẩm Bích Thấm cầu hôn. Khác hẳn với sự trầm mặc ngày trước, lúc này Mộ Dung Húc mặc một thân áo dài làm bằng gấm làm cả người giảm vài phân trầm lãnh, tăng thêm vài phần ôn nhã, càng trở nên tuấn mỹ vô song.
Cả nhà Thẩm Bích Thấm đều kinh ngạc trước khuôn mặt thật của Mộ Dung Húc.
Sau khi mọi người nói khách sáo vài câu liền đi thẳng vào chủ đề chính ngày hôm nay.
"Lúc trước không biết Mộ Dung tiểu ca có bộ dáng xuất chúng như thế, đương nhiên chúng ta rất vừa lòng với Mộ Dung tiểu ca, chỉ là chúng ta đã từng đồng ý với Bích Thấm là việc hôn nhân của nàng sẽ do tự nàng quyết định, cho nên phải hỏi ý kiến của con bé trước đã'.
Thẩm Lâm thị nói xong liền mỉm cười nhìn về phía Thẩm Bích Thấm "Thấm Nhị, con thấy thế nào?" "Nha đầu, tuy đứa cháu này của ta nhìn lạnh lùng một chút, nhưng tuyệt đối rất chiều chuộng nương tử, lão nhân ta có thể cam đoan việc này".
Phùng lão cũng đây chờ mong nhìn Thẩm Bích Thấm bảo đảm nói: "Lão nhân cũng rất thích cháu, hy vọng cháu có thể đồng ý tới nhà chúng ta".