Chương 658: Xuất Phát
Chương 658: Xuất PhátChương 658: Xuất Phát
"Đúng vậy Thấm Nhi, con có suy nghĩ gì liền nói ra cho mọi người cùng nghe đi”.
Thẩm Thủ Nghĩa cũng ở một bên mỉm cười thúc giục nói, đương nhiên là ông ấy rất vừa lòng với Mộ Dung Húc, nhưng quan trọng nhất vẫn là ý tưởng của Thẩm Bích Thấm.
"Được".
Rốt cuộc, ở trong ánh nhìn chăm chú chờ mong của mọi người, Thẩm Bích Thấm rũ mắt xuống nhẹ nhàng gật đầu.
"Nha đầu đây là... đồng ý rồi?"
Hiển nhiên là mọi người không dự đoán được Thẩm Bích Thấm lại đồng ý một cách dễ dàng như thế, đều có chút không dám tin tưởng liếc nhìn nhau, hỏi xác nhận lại một lần nữa.
"Con đồng ý!" Bị mọi người nhìn chằm chằm, Thẩm Bích Thấm rốt cuộc không chịu được, trừng mắt nhìn Mộ Dung Húc như không có việc gì ngôi ở một bên, sau đó ôm mặt chạy về phòng.
"Ha ha ha, đồng ý rồi, tốt, rất tốt!" Thẳng đến khi bóng dáng của Thẩm Bích Thấm biến mất ở cửa, Phùng lão mới là người đầu tiên vỗ tay cười ha hả.
"Không nghĩ tới hai đứa còn có duyên phận này, đây là nhìn vừa mắt nhau rồi".
Thẩm Thủ Nghĩa cùng Thẩm Lâm thị liếc nhau, còn có chút không thể tin được, chủ yếu là Thẩm Bích Thấm thật sự là quá kén chọn, bao nhiêu người tới cửa đều bị từ chối, lần này lại đồng ý sảng khoái như thế.
"Tiểu tử này thật là có phúc, thế mà lại khiến cho nha đầu kia coi trọng, về sau phải biểu hiện thật tốt cho ta, nếu như đánh mất cháu dâu sắp qua cửa thì để xem ta giáo huấn cháu như thế nào". Áp xuống cảm xúc kích động, Phùng lão lập tức nghiêm túc nói với Mộ Dung Húc.
"Vâng, cháu nhớ kỹ" Mộ Dung Húc khó được tỏ ra ngoan ngoãn tiếp nhận dạy dỗ.
"Phùng lão khách khí rồi, có thể xứng với thanh niên tài tuấn giống như Mộ Dung tiểu ca mới là phúc khí của Thấm Nhi nhà ta mới đúng". Nghe vậy, Thẩm Thủ Nghĩa vội vàng mở miệng khách khí nói.
Hai bên đều rất vừa lòng, chờ đến trao đổi thiếp canh xong thì coi như việc hôn nhân của Thẩm Bích Thấm và Mộ Dung Húc liền được định ra.
Mấy ngày hôm sau, Thấm Bích Ngọc liền chuyển dạ, sau hơn hai canh giờ vật lộn thì cuối cùng cũng sinh hạ một nam hài. Thẩm Đại Võ rất vui mừng, đặt tên ở nhà cho nhi tử là Thạch Đầu, nói là đặt tên như thế cho dễ nuôi sống. Còn tên chữ thì nhờ Lâm Văn Bác đặt cho, sau khi suy nghĩ một lúc Lâm Văn Bác liền chọn cái tên Thẩm Gia Minh.
Do mới vừa sinh sản xong nên đương nhiên đêm nay Thẩm Bích Ngọc không thể chăm sóc cho tiểu Thạch Đầu, Thẩm Triệu thị lại lớn tuổi, vậy nên liền tạm thời để cho Thẩm Lâm thị giúp chăm sóc trước.
Trong lúc Thẩm Bích Ngọc mang thai được chăm sóc rất tốt nên ngày thứ hai liền có sữa, bởi vậy nên vú em được mời tới dự phòng cũng được cho về, nhi tử đương nhiên phải do tự mình chăm sóc thì sẽ thân hơn.
Đảo mắt đã tới giữa tháng 7, hôm nay là ngày Lâm Chấn và Mộ Dung Húc cùng đi tới tỉnh thành tham gia thi hương.
Từ Phủ Chương Châu tới phủ Phúc Châu ít nhất cũng cần mười ngày nửa tháng, thi hương ở giữa tháng 8, cho nên hai người cần phải xuất phát trước. Hai người Thẩm Bích Tuyết và Thẩm Bích Thấm liền thay thế mọi người tiễn hai người đi tới trạm dịch trước.
"Tiểu sư thúc, A Húc, đây là lộ phí để hai người lên đường, mỗi người năm mươi lượng".
Thẩm Bích Thấm đưa một cái bọc nhỏ cho hai người: "Trong đó có ba thỏi mười lượng bạc, ba thỏi năm lượng bạc, bốn lượng bạc vụn và mấy xâu tiền, trên đường vẫn nên mang theo tiền lẻ sẽ tiện hơn".
"Cảm ơn".
Nghe vậy, trong mắt hai người đều hiện lên một tia thưởng thức, tiền tài không lộ ra ngoài, về mặt này thì Thẩm Bích Thấm luôn suy nghĩ cực kỳ chu đáo.
"Còn có thời tiết phương bắc rất lạnh, đây là quần áo mùa đông cố ý chuẩn bị cho hai người, hy vọng hai người có thể dùng tới”. Thẩm Bích Thấm nói xong liền cùng Thẩm Bích Tuyết đưa quần áo đã chuẩn bị tốt cho hai người: "Ta và đại tỷ đều khâu một ít bạc vụn ở góc áo, lúc nào cần dùng tới thì có thể lấy ra".
"Vất vả rồi".