Chương 716: Nhận Thánh Chỉ
Chương 716: Nhận Thánh ChỉChương 716: Nhận Thánh Chỉ
Quý tri phủ không chỉ cho Lâm Bác Văn đủ mặt mũi, mà còn khiến cho người Thẩm gia thụ sủng nhược kinh đồng thời cũng cảm thấy kiêu ngạo, những quan viên phía sau lại càng hâm mộ không thôi, thân phận của Quý tri phủ bọn họ đều biết, bây giờ được Quý tri phủ coi trọng, vậy thì Thẩm gia lần này đúng thật là hiển đạt lên rồi.
"Không biết vị nào là Mộ Dung..."
Nói chuyện với Lâm Văn Bác xong, Quý tri phủ lại ngẩng đầu tiếp tục dò hỏi người nhà Mộ Dung Húc, mà sau khi nhìn thấy Phùng lão thì đột nhiên ngây ngẩn cả người, giọng nói cũng có chút run rẩy hỏi: "Lão... Lão sư!”
Nghe thấy Quý tri phủ nói, mọi người đều mang vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phía Phùng lão, thân phận của Quý tri phủ là như thế nào, lão ông nông thôn này làm sao có thể đảm đương được lão sư của ông ấy chứ?
"Minh Cương à, đã mấy chục năm nay chúng ta không gặp nhau rồi nhỉ." Nhìn thấy Quý tri phủ, mặc dù Phùng lão chưa thừa nhận, nhưng thông qua lời ông nói ra thì mọi người cũng đã có đáp án.
"Học sinh gặp qua lão sư!"
Tiếp đó mọi người đều kinh hô, Quý tri phủ mặc một thân quần áo quan, quỳ xuống ở chỗ đó với Phùng lão, cung cung kính kính đập đầu lạy ba cái.
"Tê..."
Thấy vậy, cho dù là quan viên hay bá tánh bình thường tất cả mọi người đều hít hà một hơi, khiến một vị quan viên tứ phẩm quỳ xuống dập đầu, đến tột cùng ông lão này có địa vị như thế nào chứt
"Ngươi đang làm cái gì vậy, đứng lên nhanh đi." Phùng lão cũng không dự đoán được rằng Quý tri phủ sẽ đột nhiên hành đại lễ, nên cũng vội vàng nâng người đứng dậy, nhưng mà trong lòng vẫn rất là vui mừng.
"Lão sư, sao ngài lại ở nơi này... Chẳng lẽ... Mộ Dung... Mộ Dung này chính là Mộ Dung kia sao?" Sau khi đứng dậy, Quý tri phủ đột nhiên nhìn Phùng lão kinh ngạc nói.
"Không tồi." Phùng lão vẫn không hề giấu diếm, mà chỉ mỉm cười gật gật đầu.
Ngụy Quốc Công phủ đã sớm được xử lại án xử sai, bây giờ bọn họ là những người trong sạch, cho nên thân phận cũng không còn gì phải che che giấu giấu nữa.
"Khó trách, khó trách."
Khi được xác nhận, Quý tri phủ mới bừng tỉnh gật gật đầu: "Lão sư, lần này Mộ Dung Húc được trao tặng Sơn Đông Đô Chỉ Huy Thiêm Sự, xem ra Hoàng Thượng cũng đã biết thân phận của hắn rồi." Sau khi trở thành Trạng Nguyên đã có cơ hội được Hoàng Đế đơn độc triệu kiến một lần, nghĩ rằng chính là khi đó Hoàng Đế đã xác nhận được thân phận của Mộ Dung Húc, mà Mộ Dung Hoa và Hoàng Thượng tình như thủ túc, cho nên những năm nay Hoàng Thượng luôn mang lòng áy náy đối với việc này, bây giờ lại nhìn thấy hậu nhân của hắn, tất nhiên Ngài ấy sẽ phá lệ coi trọng và bồi thường.
"Chắc là như thế." Phùng lão cũng gật gật đầu tỏ ý tán đồng.
Đô Chỉ Huy Thiêm Sự chính là quan võ tam phẩm, tuy rằng Mộ Dung Húc là Võ Trạng Nguyên, nhưng ở Nam Minh lại trọng văn khinh võ, quan quân phần lớn đều là thừa kế, muốn chân phối chức vụ cũng sẽ không nhanh được như vậy, Mộ Dung Húc mới làm được một thời gian ngắn đã được tăng chức quan, xem ra Hoàng Thượng vẫn đối đãi với hắn rất đặc biệt. "Đại nhân, có phải nên tuyên chỉ hay không?" Thấy hai người đã nói xong, tri huyện mới đứng một bên mới nhắc nhở Quý tri phủ.
"Xem ta này, nhìn thấy lão sư liền vui vẻ quá mức lại chút nữa quên mất chính sự rồi."
Quý tri phủ vừa dứt lời, lúc này mới cùng một chúng quan viên đi vào bên trong Thẩm trạch, những người khác tất nhiên đều bị chặn lại ngoài cửa.
Quan hệ của Lâm Chân và Mộ Dung Húc với Thẩm gia rất đặc thù, bởi vậy nên lúc tuyên chỉ người nhà Thẩm gia tất nhiên sẽ cùng nhau tiếp chỉ.
Phía sau một thanh hoàng la đánh, một người quan lại căng dù, còn lại một người quan lại thì bê một cái khay, trên khay để một cuộn vải vàng, tất nhiên không thể nghi ngờ đó là thánh chỉ.
Quan lại bê khay được trùm vải đi đến chính đường, trên chính đường có hai bàn, bàn trước là nến hương, bàn sau là để thừa chỉ* dùng, trên bàn còn khắc văn chúc.
(một chức quan đứng đầu Hàn Lâm Viện. )