Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 716 - Chương 717: Có Phải Gặp Ở Đâu Rồi Không?

Chương 717: Có Phải Gặp Ở Đâu Rồi Không? Chương 717: Có Phải Gặp Ở Đâu Rồi Không?Chương 717: Có Phải Gặp Ở Đâu Rồi Không?

Quý tri phủ đi đến bàn trước, bái hai hướng Nam Bắc, rồi quan lại mới mở thánh chỉ ra.

Trong thời khắc Quý tri phủ tiếp nhận thánh chỉ, thì ngay lập tức quan viên lớn nhỏ, mọi người trong Thẩm gia đều bái tiếp: "Cung thỉnh thánh an!"

Quý tri phủ nghiêm nghị quét mắt một đường, sau đó nói: "Thánh cung an!"

Nói xong, lúc này Quý tri phủ mới bắt đầu đọc thánh chỉ lên.

Hai Trạng Nguyên có hai đạo thánh chỉ riêng, đạo thứ nhất là thánh chỉ thụ phong.

Mà sau khi chờ đến lúc cả hai thánh chỉ đều được đọc xong, thì tất cả mọi người đều sợ ngây người. "Phụng, thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết. Thấy rằng, Kiến Nhạc năm ba mươi năm... khoa Mậu Tuất Trạng Nguyên Lâm Chấn, thông minh hiếu học, theo nghiệp nhà Nho... Tư đặc mệnh chi phủ Chương Châu phủ cuối thời Đại Duy, xây dựng đền thờ thi đậu tam nguyên ở quê nhà, quan văn rời kiệu, quan võ xuống ngựa, lấy văn chương dưỡng đức... Dạy con cháu ngươi, lấy quanh vĩnh thế, Kiến Nhạc mùng một tháng năm, năm ba mươi năm."

"Phụng, thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết. Thấy rằng... Mộ Dung Húc, thông minh hiếu học, võ nghệ siêu quần, vang danh kim cổ... Tư đặc mệnh chi phủ Chương Châu phủ cuối thời Đại Duy, xây đền thờ Võ Trạng Nguyên ở quê nhà, quan văn xuống kiệu, quan võ xuống ngựa, lấy chương dưỡng đức... Dạy con cháu ngươi, lấy quang vĩnh thế, Kiến Nhạc mùng một tháng năm năm ba mươi năm."

Rốt cuộc Quý tri phủ cũng đọc xong, nhìn người Thẩm gia phía dưới, cũng cảm khái rất nhiều, thâm nghĩ ân điển này của Thánh Thượng, xứng đáng làm gia tộc đứng đầu!

Mà những quan viên khác nghe xong đáy lòng cũng vô cùng hâm mộ, tam nguyên thi đậu lập đền thờ, là vinh quang như nào chứ, còn quy củ quan văn rời kiệu, quan võ xuống ngựa, tự cổ chí kim đây cũng là lần đầu tiên có.

"Tạ chủ long ân."

Mọi người của Thẩm gia cùng nhau tạ ơn, khuôn mặt già nua của Lâm Bác Văn đã sớm lăn đầy nước mắt, ngay cả vành mắt của Phùng lão cũng đã ửng đỏ, vinh quang như thế, xem ra ngày Mộ Dung gia phục hưng, sắp đến rồi.

"Lâm ông, lão sư mau đứng dậy đi." Đọc thánh chỉ xong, Quý tri phủ đi lên đỡ hai vị lão nhân dậy.

"Đa tạ đại nhân." Lúc này Lâm Bác Văn mới cảm kích ngồi dậy, xoa xoa nước mắt nức nở nói: "Được Thánh Thượng ân điển như vậy, sống cũng đã không còn gì luyến tiếc nữa."

Đám quan viên đứng một bên nghe vậy vội vàng nói: "Lâm lão nói gì vậy, thời điểm ông hưởng phúc giờ mới bắt đầu đó chứ, Trạng Nguyên sau này còn phải nhập các bái tướng nữa."

Mọi người trong Thẩm gia nghe xong đều thầm nghĩ, làm gì có may mắn như vậy, thi đậu tam nguyên đã là đỉnh rồi, lại có nhập các bái tướng thì cần có bao nhiêu phúc phận mới được chứ.

Lâm Bác Văn nói: 'Không dám hy vọng xa vời."

"Thẩm lão bản thật có phúc khí, ta thấy hai vị tiểu thư đều là tướng phú quý, tương lai sẽ là nội trợ hiền của Trạng Nguyên, hai vị Trạng Nguyên ở kinh thành phụng dưỡng thiên tử, tiền đồ không thể thấp được, tương lai hai người các ngươi nhất định là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân đó!" Lúc này Quý tri phủ mới nhìn về phía của Thẩm Thủ Nghĩa nói.

"Đại nhân quá khen rồi." Trong lòng Thẩm Thủ Nghĩa cũng rất vui vẻ, có hai đứa con gái hiểu chuyện như vậy luôn là niềm kiêu ngạo của ông, nhưng mà trên mặt ông ấy vẫn là sự khiêm tốn.

"Này, ta thấy ngươi rất quen, ta đã từng gặp người ở đâu chưa?”

Vào lúc này, sau khi nhìn thấy mặt Thẩm Thủ Nghĩa lúc ngẩng đầu, Quý tri phủ không khỏi nhăn mày, nghỉ hoặc hỏi.

"Có thể đại nhân đã nhớ nhầm rồi, tiểu nhân chưa bao giờ gặp qua đại nhân." Nghe vậy, Thẩm Thủ Nghĩa ngẫm lại, cuối cùng cũng xác định được, ông từng gặp đồng tri ở phủ, cả đồng tri ở huyện, nhưng đúng là chưa bao giờ gặp qua Quý tri phủ.

"Ừm, có lẽ thật sự là ta nhớ lầm rồi." Tuy rằng trong lòng vẫn tồn tại nghi ngờ, nhưng mà Thẩm Thủ Nghĩa đã xác định như vậy, nên Quý tri phủ cũng không tiếp tục truy cứu nữa: "Bản quan còn có công vụ trong người, nên không tiếp tục làm phiền chư vị nữa."
Bình Luận (0)
Comment