Chương 730: Xứng Đôi
Chương 730: Xứng ĐôiChương 730: Xứng Đôi
"Con đấy, còn chưa thành thân đã đứng ra bênh nhau rồi, Thấm Nhi thật mất công đối tốt với con." Thẩm Lâm thị vừa đậy khăn voan cho Thẩm Bích Tuyết, vừa cười nói.
"Không có mà, con chẳng qua chỉ nói một chút thôi mà." Nghe vậy, Thẩm Bích Tuyết đỏ mặt, cúi đầu kiên quyết phản bác.
"Được rồi, được rồi, nữ đại bất trung lưu (*Con gái lớn không thể giữ trong nhà)." Thẩm Lâm thị bật cười sau đó nắm tay, dắt Thẩm Bích Tuyết đi ra ngoài.
"Tuyết Nhi, ta tới đón nàng."
Nhìn thấy Thấm Bích Tuyết đi ra, Lâm Chấn mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, vẻ mặt vui mừng bước đến, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Thẩm Bích Tuyết, giọng điệu dịu dàng, trong mắt tràn đầy tình ý.
"Vâng."
Cảm nhận được hơi ấm truyền đến từ lòng bàn tay, trong lòng Thẩm Bích Tuyết cảm thấy vô cùng ngọt ngào, ngại ngùng gật đầu.
Sau khi thành công đón được tân nương, toàn bộ đội ngũ đón dâu lập tức mang theo của hồi môn phong phú mênh mông cuồn cuộn, kéo dài đi về phía huyện Trường Thái, vì để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hai bên đội ngũ còn có gia đỉnh tay cầm vũ khí đi theo bảo vệ.
Đội hình hùng hậu như vậy, của hồi môn phong phú như thế, cũng khiến người vây xem có hiểu biết hoàn toàn mới về nhà họ Thẩm, càng thêm hiểu rõ rằng việc Thẩm Bích Tuyết có thể gả cho Trạng Nguyên lang cũng không phải chỉ dựa vào may mắn mới có được.
Cha mẹ của Lâm Chấn đều không còn trên đời, Lâm Bác Văn đại diện cho trưởng bối nhà họ Lâm ngồi ở trên cao đường, tiếp nhận lễ quỳ lạy của đôi tân nhân.
Trạng Nguyên lang thành thân, khách khứa đến chúc mừng tất nhiên nhiều vô số kể, trong đó có rất nhiều quan viên cùng phú hào địa phương, có thể nói là tứ phương hội tụ, chỉ là để có thể nhìn thấy phong thái của Trạng Nguyên trăm năm mới gặp một lần trong lời đồn.
Mọi người trong nhà họ Thẩm từ sớm đã đoán được tình huống này, cho nên tất cả đều đến nhà họ Lâm để giúp đỡ chủ trì các công việc, lúc này mới giúp cho tiệc cưới kết thúc một cách viên mãn.
Mặc dù hôn lễ của Thẩm Bích Tuyết và Lâm Chấn đã kết thúc, nhưng ngày mà nhà họ Thẩm gả con gái vẫn được mọi người trong phủ Chương Châu sôi nổi bàn tán, của hồi môn ngàn mẫu ruộng tốt và 20% tiền hoa hồng của tào phở mặn Thẩm Ký, cộng thêm mười dặm hồng trang, danh tác như vậy, khiến vô số người cảm thấy ghen tị.
Ngoài ra, việc Thẩm Bích Tuyết làm thơ cũng bị lan truyền khắp nơi, của hồi môn phong phú, ngay cả bản thân Thẩm Bích Tuyết cũng là một nữ tử tri thư đạt lễ (*con gái nhà tử tế, học rộng và cư xử đúng lễ nghỉ), những người ban đầu cho rằng Thẩm Bích Tuyết không xứng với Trạng Nguyên Lâm Chấn đều lập tức sửa miệng, cho rằng sự kết hợp của hai người quả thực đúng là duyên trời tác hợp.
Bài thơ mà Thẩm Bích Tuyết làm đương nhiên là do Thẩm Bích Thấm dặn dò Quang Tử cố tình lan truyền ra ngoài, đây là quyết định đã được Thẩm Bích Thấm lên kế hoạch từ lâu rồi.
Trong thời đại này, cho dù gia tài của gia đình nhà gái lớn đến mức nào, nhưng chuyện trở thành thương nhân chính là chuyện bị hâu hết các văn nhân khinh thường, hơn nữa nhà họ Thẩm trước đây còn là nông dân, nếu như Thẩm Bích Tuyết chỉ dựa vào thân phận con gái của thương nhân để gả cho Lâm Chấn, tất nhiên sẽ phải hứng chịu nhiều điều tiếng của dư luận, cho nên Thẩm Bích Thấm mới chọn cách này để nói cho người trong toàn thiên hạ biết rằng Thẩm Bích Tuyết cũng không phải chỉ là một cô nương nông thôn thô tục không có văn hóa, mà là một tiểu thư khuê các tri thư đạt lễ, đủ để sánh đôi với Lâm Chấn.
Đây là biện pháp dùng để bảo vệ Thẩm Bích Tuyết của Thẩm Bích Thấm, bất kể Thẩm Bích Tuyết có hiểu được tâm ý của nàng hay không, nàng chỉ muốn cố gắng làm hết khả năng của mình, cố hết sức bảo vệ mọi người trong gia đình.