Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 730 - Chương 731: Đến Kinh Thành

Chương 731: Đến Kinh Thành Chương 731: Đến Kinh ThànhChương 731: Đến Kinh Thành

Năm ngày sau, ở bến tàu trạm dịch.

Lâm Chấn chỉ có thời gian ba tháng để nghỉ kết hôn, bây giờ cũng đã trôi qua hơn một tháng, hơn nữa Lâm Chấn vừa mới chính thức nhậm chức, lại vừa mới thành hôn, sau khi đến kinh thành vẫn còn rất nhiều việc phải giải quyết, cho nên sau khi qua ba ngày lại mặt, hai phu thê quyết định xuất phát đến kinh thành trước.

Nuôi nấng nữ nhi 16 năm, hiện tại nữ nhi đột nhiên muốn rời xa mình, lại còn chuyển đến một nơi xa xôi như kinh thành, Thẩm Lâm thị có chút không nỡ rơi nước mắt, ngay cả Thẩm Thủ Nghĩa cũng không nhịn được đỏ hoe mắt, mặc dù Thẩm Bích Tuyết đã quyết định muốn đi cùng Lâm Chấn đến kinh thành, nhưng trong lòng cũng không nỡ rời đi, cứ níu kéo không muốn lên thuyền. Về phần Lâm Bác Văn, vốn dĩ Lâm Chấn muốn đón ông ấy cùng đến kinh thành, nhưng mà Lâm Bác Văn nhớ mong những đứa trẻ trong trường tư thục ở thôn Thẩm gia, hơn nữa người về già rồi đều không thích đi xa nhà, cho nên đã từ chối lời đề nghị của Lâm Chấn.

"Tuyết Nhi, đến kinh thành rồi thì con chính là Lâm phu nhân, thậm chí còn là nữ chủ nhân của một phủ, kinh thành không giống với địa phương xa xôi như chúng ta, làm việc gì cũng nhất định phải cẩn thận, tuyệt đối không được xảy ra một chút sai lầm nào." Thẩm Lâm thị nắm lấy tay của Thẩm Bích Tuyết rưng rưng dặn dò.

"Nương, nữ nhi hiểu ạ, những quy củ mà Quý đại phu nhân dạy cho nữ nhi, nữ nhi đều đã thuộc lòng rồi, nương yên tâm đi." Hai mắt của Thẩm Bích Tuyết cũng đỏ hoe, không ngừng gật đầu.

Sau khi biết Lâm Chấn đỗ Trạng Nguyên, Thẩm Bích Thấm đã đến tìm và nhờ Quý Đại công tử để phu nhân của hắn đến dạy dỗ các quy tắc và kinh nghiệm xử thế cho Thẩm Bích Tuyết, cũng bao gồm việc làm thế nào để quản lý nội vụ và đối ngoại của một phủ, bởi vậy Thẩm Bích Tuyết của bây giờ so với trước đây có thể nói là như được tái sinh, về cơ bản những thứ cần học thì nàng ấy đều biết hết rồi.

Điều này khiến mọi người cảm thấy yên tâm hơn về việc Thẩm Bích Tuyết sẽ dọn đến kinh thành, phải biết rằng với thân phận là phu nhân của Tiến sĩ viện Hàn Lâm, sau khi đến kinh thành sẽ có phu nhân của các phủ khác đến thăm hỏi, Thẩm Bích Tuyết có rất nhiều chuyện phải giải quyết, nếu như không hiểu những thứ này, đến lúc đó sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.

"Nhị tỷ, muội đã giúp tỷ mở một tài khoản ở tiền trang trang Thông Bảo, sau này tiền lãi hàng tháng cùng với thu nhập ở thôn trang của tỷ, muội đều sẽ chuyển vào trong đó, lúc nào cần thì tỷ cứ đến rút ra là được."

Sau khi Thẩm Bích Tuyết và Thẩm Lâm thị nói chuyện xong, Thẩm Bích Thấm mới nắm lấy tay Thẩm Bích Tuyết nhỏ giọng dặn dò.

"Ừm, ta biết rồi." Nghe vậy, Thẩm Bích Tuyết cảm kích gật đầu.

"Ngoài ra, tài khoản kia đứng tên trên danh nghĩa của tỷ."

Thẩm Bích Thấm tiếp tục nói: 'Mặc dù con người của tỷ phu rất đáng tin, nhưng có một số chuyện tỷ vẫn nến có sự đề phòng, chỉ có như vậy, tỷ phu mới có thể ghi nhớ cái tốt của tỷ, nữ tử có đôi khi vẫn nên tự lập hơn một chút, người đáng tin nhất trên đời này vĩnh viễn chỉ có bản thân tỷ, tỷ hiểu sao."

"Ngũ muội, tỷ hiểu ý của muội, tỷ sẽ ghi nhớ điều này, Biết những gì Thẩm Bích Thấm làm cũng vì muốn tốt cho mình, Thẩm Bích Tuyết cảm động gật đầu, hai tỷ muội không nỡ rời xa ôm chặt lấy nhau.

Trên đời này không có bữa tiệc nào không tàn, cho dù vẫn không nỡ xa nhau, nhưng cuối cùng Lâm Chấn và Thẩm Bích Tuyết vẫn lên thuyền cùng nhau rời đi.

Nhìn con thuyền dần dần đi xe, trong lòng của người nhà họ Thẩm đều cảm thấy khó chịu, kinh thành cùng phủ Chương Châu ở ngược hướng nhau, cách nhau rất xa, lần này chia ly, không biết bao giờ mới có thể gặp lại.

"Cô nương, cô nương!"

Sau khi đưa Lâm Chấn và Thẩm Bích Tuyết đi, mọi người trong nhà họ Thẩm đang định lên xe đi về thì thấy trên một con thuyền sắp cập bến có hai người hướng về phía này hét to, rồi nhanh chóng đi về phía này.
Bình Luận (0)
Comment