Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 744 - Chương 745: Trở Về

Chương 745: Trở Về Chương 745: Trở VềChương 745: Trở Về

Thứ mới mẻ như thế này, Tống Đào hẳn phải nắm chắc lấy, tuyệt đối có thể bán ra rất nhiều.

"Bên này ta không có vấn đề gì, chỉ là muốn xem Tống lão bản muốn bao nhiêu hàng thôi." Thẩm Bích Thấm mỉm cười nói.

"Một khi đã như vậy, thì tương hộp kia ta muốn mười vạn cân, năm vạn cân quả ớt, nên bán được thì sẽ lấy thêm, được không?" Tống Đào nghĩ một lúc rồi mới nói.

"Không thành vấn đề, nếu Tống lão bản muốn nhiều hàng như vậy thì giá cả còn có thể thương lượng, ta sẽ ưu đãi cho ông."

Thấy Tống Đào một lần đã lấy nhiều như vậy thì trong lòng Thẩm Bích Thấm vô cùng vui vẻ, nàng cũng không lo phải trữ hàng hóa mà không bán ra được nữa rồi, ngược lại bây giờ nàng còn phải tăng sản lượng lên.

"Ha ha ha, được, Thẩm cô nương làm việc quả nhiên sảng khoái, quyết định như vậy đi, không biết những thứ này sẽ tới vào thời gian nào?" Nghe vậy, trong lòng Tống Đào vô cùng vui mừng, cảm thấy tiểu cô nương này thật biết cách làm người, khả năng quyết đoán không phải người bình thường nào cũng làm được.

"Tống lão bản muốn là có thể lập tức đưa đến, chỉ là ông cũng biết, đi đường bộ thì tốc độ quá chậm, hơn nữa còn không an toàn, ngược lại nếu đi đường thủy thì số thuyền ta đang có cũng có hận, một con thuyền cũng chỉ trở được khoảng 500 thạch, hơn nữa ta muốn trở hàng hóa đến Hàng Châu nữa, nên số lượng thuyền có là không đủ."

Thẩm Bích Thấm có chút khó xử nói,'Không biết có thể nhờ Tống lão bản tự mình cho đội tàu đến Chương Châu lấy hàng hóa hay không?”

"Ừm, bên kia ta có thể tiếp viện ba con thuyền, còn những cái khác đều đang phải sử dụng." Tống Đào suy nghĩ một lát rồi nói.

"Như tính như vậy thì thì hai con thuyền kia của ta cũng không đủ dùng, không biết Tống lão bản có đồng ý là chờ thêm mấy ngày nữa không."

Trong lòng Thẩm Bích Thấm âm thầm tính toán, một con thuyền trở được nhiều nhất là 400 thạch, tương đương ba vạn 600 cân, năm con thì mới đủ,'Còn hàng hóa của †a, ta sẽ tự mình tính toán đi vận chuyển."

"Đi Hàng Châu đường xá xa xôi, đúng là đi đường biển thì tương đối nhanh và tiện, đường biển của Nam Minh chúng ta cũng không có như ngày xưa, nguy hiểm cũng không quá lớn."

Tống Đào ngẫm nghĩ rồi đồng ý nói: "Đi trạm dịch đường thủy từ phủ Chương Châu đến phủ Phúc Châu chỉ mất khoảng mười ngày, trái lại không tính là lâu, vậy cứ làm theo lời ngươi nói đi."

Điều khiến Thẩm Bích Thấm thích nhất ở Nam Minh chính là đường biển duyên hải phát triển hơn Đại Minh ở kiếp trước rất nhiều, tuyến đường đi rõ ràng, hầu hết các con đường đều tránh xa những khu vực nguy hiểm.

Vì vậy có thể tận dụng điều này, đến triều đình cũng vận chuyển lương thực từ Quảng Đông, Quảng Tây và Phúc Kiến về kinh thành bằng đường biển.

Giống như đã quyết định không đợi Tống Nhất Phàm, sau khi đã thương lượng phương diện hợp tác với Tống Đào xong, mọi người nghĩ ngơi một ngày, sáng sớm hôm sau, Thẩm Bích Thấm dẫn theo mọi người và sáu chiếc thuyền xuất phát trở về phủ Chương Châu.

Vì thuyền của Thẩm Bích Thấm chỉ có thể lái trở về, Tống Hạo vô cùng hiểu ý đã chuẩn bị một đội thuyền viên rất có kinh nghiệm cho Thẩm Bích Thấm, đến lúc đó những thuyền viên này có thể theo thuyền hàng mà trở về là được.

"Cô nương, dường như tình hình không đúng lắm."

Thuyền đã ra khơi, chờ đến lúc gần đến cảng Thích Đồng gần Tuyền Châu, đột nhiên Lưu Trường Phúc đến gần Thẩm Bích Thấm, nhỏ giọng nói với nàng: "Phía trước có một chiếc thuyền buồm cổ đang đi thẳng về phía này của chúng ta, nhìn có vẻ không có thiện ý."

Nghe vậy, Thẩm Bích Thấm cũng vội lên đầu thuyền nhìn thử, quả nhiên một chiếc thuyền buồm cổ, ba cột buồm cao. lớn đang theo gió vượt sóng cấp tốc lái về phía thuyền của họ, mà mục tiêu chính là thuyên Thẩm Bích Thấm đang có mặt.

"Có thể tránh không?” Trong lòng Thẩm Bích Thấm cũng giật mình, thuyền buồm cổ này lại là thuyên chiến, trên thuyền chắc chắn có trang bị các loại súng đạn, đại bác, mà thuyền của họ lại mới vừa mua, trang thiết bị gì cũng chưa có, nếu đối phương thật sự có ý đồ muốn làm gì, tất cả họ sẽ gặp nguy hiểm.
Bình Luận (0)
Comment