Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 751 - Chương 752: Xử Lý Như Nào?

Chương 752: Xử Lý Như Nào? Chương 752: Xử Lý Như Nào?Chương 752: Xử Lý Như Nào?

Trong mắt Thẩm Bích Thấm lóe lên tia trào phúng, chỉ sợ Diêm Kỷ kia biết cấu kết với hải tặc, ra biển buôn lậu cũng chính là ý của Diêm Phan.

Chẳng qua nhìn số thư từ trong tay mình, khóe môi Thẩm Bích Thấm cong lên †ạo thành một nụ cười lạnh lùng, nói không chừng những vật này sẽ có tác dụng lớn lao ở sau này.

"Tiểu thư, tiểu nhân đều đã nói rồi, ngài phải giữ lời hứa!"

Văn sĩ trung niên trông đợi nhìn Thẩm Bích Thấm: "Trong nhà tiểu nhân còn có mẹ già và con nhỏ, họ đều bị Diêm Kỷ giam giữ làm con tin, nếu không quay về, người nhà của tiểu nhân sẽ chết ngay lập tức."

"ỒI Vậy lần này ngươi làm mất nhiều hàng hóa như vậy, sau khi trở về Diêm Kỷ có tha cho ngươi không?" Thẩm Bích Thấm tìm một chỗ ngồi xuống, vẻ mặt thờ ơ hỏi.

Thẩm Bích Thấm vốn muốn lấy được thư, ngay sau đó sẽ giết văn sĩ này nhưng bây giờ nàng đã thay đổi ý định.

Người này có thể trở thành tâm phúc của Diêm Kỷ, điều này đã nói rõ hắn có tài hơn người ở phương diện buôn bán trên biển.

Huống hồ muốn đến nước Oa buôn bán, nếu không có can đảm là không thể làm được, vừa rồi người này biểu hiện sợ hãi chẳng qua cũng chỉ vì người nhà mình đang bị bắt làm con tin.

Hắn ta đúng là không tệ, nếu nàng có thể sử dụng hắn ta, ngược lại là một chuyện rất tốt.

"Tiểu nhân..."

Nghe đến đây trong thoáng chốc văn sĩ trung niên cũng ngây ngẩn cả người, hắn †a chỉ muốn chỉ muốn giữ nguyên mạng trở về mà lại quên mất số hàng hóa này, Thẩm Bích Thấm tuyệt đối sẽ không trả số hàng này lại cho hắn ta.

"Ta nhớ ra nha môn của hải đạo Phúc Kiến ở phủ Chương Châu?" Thẩm Bích Thấm nhìn Lưu Trường Phúc hỏi.

"Đúng ạ, ở trấn phủ ti đông bắc của nha phủ." Lưu Trường Phúc gật đầu nói.

"Vậy cũng dễ dàng rồi."

Nghe vậy trong mắt Thẩm Bích Thấm như lóe lên vẻ âm u, nàng bước lên nâng văn sĩ trung niên kia đứng dậy nói: "Tiên sinh mau đứng lên trước đi! Ở nơi này của †a rất cần nhân tài như tiên sinh, nếu ta giúp tiên sinh cứu người nhà của mình ra, tiên sinh có đồng ý làm việc dưới tay ta không?”

"Tiểu nhân nguyện ý. Chỉ cần tiểu thư có thể cứu người nhà của tiểu nhân, tiểu nhân sẽ không màng sống chết, báo đáp tiểu thư." Văn sĩ trung niên cũng hiểu được bây giờ hắn ta đã vào đường cùng, hoặc làm thuộc hạ cho Thẩm Bích Thấm hoặc là bị Thẩm Bích Thấm giết chết, nếu hẳn ta chết uất ức như vậy còn làm liên lụy đến người nhà mình, chẳng bằng quy phục Thẩm Bích Thấm, chí ít hắn ta còn có thể giữ mạng cho người nhà mình.

"Tiên sinh yên tâm, ta đã nhận lời tiên sinh thì chắc chắn phải làm tròn lời hứa." Thấy văn sĩ trung niên này thức thời như vậy, Thẩm Bích Thấm rất hài lòng, nàng mỉm cười nói: "Hoan nghênh tiên sinh gia nhập Thẩm Ký! Tiên sinh hãy tự giới thiệu mình đi!"

"Tiểu nhân họ Chung tên Tương tự Dụng Tú, cũng là một tú tài."

Chung Tương làm lễ vái chào, sau đó trên mặt hẳn lộ vẻ đẳng chát tiếp tục nói: "Chỉ vì thi hương luôn không đạt nên bất đắc dĩ chỉ có thể ra biển buôn bán, sau này từng bị hải phòng bắt được, Diêm Kỷ nhìn ra năng lực của tiểu nhân nên đã để tiểu nhân làm phụ tá, phụ trách công việc áp giải hàng hóa.

Nghe vậy Trần Chấn Long vốn có thành kiến với Chung Tương nhưng lúc này hắn rất đồng cảm nhìn Chung Tương. Cảnh ngộ của hai người bọn hắn sao mà tương tự nhau như vậy, đều chung số phận, đều là những người bất hạnh, từ đây cũng làm cho Trần Chấn Long thêm thân thiết với Chung Tương nhiều hơn.

Sau khi Chung Tương tự giới thiệu về mình, Thẩm Bích Thấm dẫn hắn ta đến trước mặt những người khác, mọi người tự giới thiệu tên mình làm quen với nhau.

"Cô nương, những hàng hóa này và cả chiếc thuyền này nên làm thế nào?" Trần Chấn Long hỏi.
Bình Luận (0)
Comment