Chương 763: Nói Hưu Nói Vượn
Chương 763: Nói Hưu Nói VượnChương 763: Nói Hưu Nói Vượn
Thẩm lão thái nổi tiếng là kẻ keo kiệt, lúc chuyện nhà, bà ta hận không thể mang tất cả đồ đạc dọn hết đi, cuối cùng là do xe không thể chất thêm được nữa mới chịu bỏ qua, nhưng cho dù là vậy, trên xe vẫn chất đầy đồ đạc, cho dù là đồ cần thiết hay không cần thiết đều bị bà ta nhét hết lên xe.
Hôm nay là ngày đầu tiên Thẩm Thủ Lễ nhậm chức, tất nhiên có rất nhiều khách đến chúc mừng, nhìn thấy những thứ đồ rách nát bẩn thỉu đó, tất cả đều tỏ vẻ khinh thường tránh sang một bên, điều này khiến Thẩm Thủ Lễ cảm thấy vô cùng xấu hổ.
"Thủ Lễ à, nương sợ con không có đồ để dùng, cho nên chuyển từ nhà đến đây, làm như vậy có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền đấy" Thẩm lão thái không nhìn thấy được sắc mặt của Thẩm Thủ Lễ, vẫn vui vẻ nói một mình.
"Được rồi nương, nếu như đồ đạc đều chuyển đến rồi, vậy nương mau đi sắp xếp lại đi"
Không muốn để cho Thẩm lão thái ở đây tiếp tục làm ra những chuyện khiến hắn ta bị mất hết thể diện, Thẩm Thủ Lễ vội vàng lên tiếng bảo hai người họ cầm theo. đồ đạc đến sân sau sắp xếp lại.
Còn không quên dặn dò nói: "Nương, hôm nay trong nhà có nhiều khách quý, nương và đại tẩu cứ ở trong phòng nghỉ ngơi đi, không cần ra ngoài, đã hiểu rồi chứ?"
"Hả, yêm không thể đi ra ngoài sao?" Thẩm lão thái vừa nghe vậy thì thất vọng nói.
"Tất cả đều là khách nam, ngài đi ra để làm gì."
Thực ra Thẩm lão thái thân là mẫu thân của Thẩm Thủ Nghĩa cũng có tư cách ra ngoài để gặp khách, nhưng nhìn dáng vẻ này của Thẩm lão thái, Thẩm Thủ Lễ thật sự sợ bà ta sẽ gây ra chuyện mất mặt nào. nữa.
"Vậy sao."
Nhìn thấy sắc mặt nghiêm túc của Thẩm Thủ Lễ, Thẩm lão thái chỉ đành thất vọng gật đầu, sau đó cùng Thẩm Lý thị dọn đồ đạc đến sân sau.
"Haiz... nương, nếu như người có thể tranh đua một chút, nhi tử cũng sẽ không phải làm như vậy." Nhìn bóng lưng tràn đầy mất mát của Thẩm lão thái, cuối cùng Thẩm Thủ Lễ cũng chỉ quyết tâm, thở dài một tiếng.
"À, Thủ Lễ à, yêm có một số chuyện muốn nói cho con biết."
Lúc Thẩm Thủ Lễ đang định rời đi, Thẩm lão thái đi rồi lại quay lại, kéo lấy ống tay áo của hẳn ta, vẻ mặt tức giận nói: "Con nhất định phải đòi lại công bằng cho nương, lúc nãy khi nương dọn đồ đến đây, bởi vì xe ngựa không đủ chỗ, muốn mượn xe ngựa, không ngờ con nha đầu chết tiệt nhà Thẩm Thủ Nghĩa kia lại không chịu cho mượn, còn suýt chút nữa dùng xe ngựa đâm nương, hoàn toàn không coi con ra gì mà!"
"Việc này đều là thật!"
Nghe vậy, sắc mặt của Thẩm Thủ Lễ cũng tối sầm lại, tức giận nắm chặt tay.
Thực ra, từ nhỏ đến lớn Thẩm Thủ Nghĩa vẫn luôn là một nút thắt trong lòng của Thẩm Thủ Lễ, hắn ta còn cho rằng lần này hắn ta trở thành huyện thừa có thể khiến Thẩm Thủ Nghĩa nhìn hắn ta với con mắt khác, nhưng lại không ngờ thái độ của Thẩm Thủ Nghĩa lại là như vậy!
"Đương nhiên là thật! Không tin con hỏi đại tẩu của con! Nha đầu kia còn nói cái gì mà trong tương lai nó chính là trạng nguyên phu nhân, quan cấp cao hơn con, căn bản không để con vào mắt!"
Thẩm lão thái thêm mắm thêm muối: "Nha đầu kia chính là xem thường con."
Thẩm Lý thị đứng một bên nghe Thẩm lão thái nói lời này, trong lòng bà ta không nhịn được mà cười nhạo một trận. Cái gì mà Thẩm Bích Thấm xem thường, xem thường quan cấp của tam đệ rõ ràng chính là bà ta, bây giờ lại đổi trắng thay đen.
Chẳng qua nếu có thể khiến Thẩm Bích Thấm ngột ngạt thì Thẩm Lý thị cũng rất vui nên rất đương nhiên bà ta không phản bác gì, lúc này bà ta đứng cùng chiến tuyến với Thẩm lão thái nên gật đầu rất kiên định.
"Con đã biết. Ngày mai con sẽ lập tức đi tìm Thẩm Thủ Nghĩa, bắt hắn phải cho con một lời giải thích." Thoáng im lặng một hồi, sắc mặt Thẩm Thủ Lễ vô cùng âm u, hẳn quay người rời đi.