Chương 764: Chất Vấn
Chương 764: Chất VấnChương 764: Chất Vấn
Sáng sớm hôm sau, quả nhiên Thẩm Thủ Lễ đã tìm đến Thẩm gia.
"Thẩm Thủ Nghĩa, tuy hiện tại hai nhà chúng ta đã đoạn tuyệt quan hệ nhưng tóm tại nương vẫn là nương của ngươi, đã từng dưỡng dục ngươi, ngươi lại đối xử với bà ấy như vậy?"
Vừa nhìn thấy Thẩm Thủ Nghĩa, Thẩm Thủ Lễ đã không nói hai lời mà lập tức mở miệng trách móc: "Thế mà ngươi lại để Thẩm Bích Thấm là một cháu gái kéo xe ngựa đụng bà của mình, có ai giáo dưỡng nữ nhi như ngươi?"
"Huyện thừa đại nhân, phiền ngài nói cho rõ ràng! Ngũ muội của ta làm thế nào lại kéo xe ngựa đả thương người rồi?"
Lúc này, Thẩm Trí Viễn vừa từ trong phòng đi ra, hắn nghe nói vậy thì trên mặt hiện vẻ không vui nhìn Thẩm Thủ Lễ, hẳn trầm giọng chất vấn.
"Chính ngươi tự hỏi ngũ muội muội tốt của mình đi!"
Nhìn thấy Thẩm Trĩ Viễn lúc này đã là một tú tài, thái độ của Thẩm Thủ Lễ dịu xuống chút ít nhưng sắc mặt hắn vẫn đầy tức giận như trước đó.
"Ha, huyện thừa đại nhân thật nóng tính!"
Lúc này Thẩm Bích Thấm cũng từ trong đi ra, vẻ mặt nàng thản nhiên. Tuy nàng khá bất ngờ khi Thẩm Thủ Lễ tự tìm đến cửa nhưng bề ngoài thì vẫn thờ ơ, thản nhiên như thế.
"Trạng nguyên phu nhân tương lai cũng thật uy phong, lại có thể ỷ thế hiếp người, còn đối xử với chính bà ruột của mình như thế, lẽ nào ngươi không cảm thấy xấu hổ?" Thấy Thẩm Bích Thấm đi ra, Thẩm Thủ Lễ lập tức cười trào phúng nhìn về phía Thẩm Bích Thấm nói.
"Xấu hổ? Huyện thừa đại nhân không phân tốt xấu đã vội vàng chạy đến nhà chúng ta hưng sư vấn tội, ngươi đã điều tra rõ ràng tình hình ngày hôm đó chưa?"
Thẩm Bích Thấm lạnh lùng cười một tiếng, nàng nhìn Thẩm Thủ Lễ, thờ ơ nói tiếp: "Còn nữa, lẽ nào huyện thừa đại nhân còn chưa biết phụ thân ta không phải nhi tử ruột của Điền Hạnh Hoa?"
"Cái gì?"
Nghe đến đây Thẩm Thủ Lễ vô cùng sững sờ, hắn không thể tin nhìn về phía Thẩm Thủ Nghĩa.
"Đây là điều chính Điền thị đã thừa nhận với ta, phụ thân đã ôm ta từ bên ngoài về, còn về phân chúng ta có phải phụ tử ruột hay không bà ta cũng không biết." Thẩm Thủ Nghĩa hơi nghiêng đầu sang chỗ khác.
"Ngươi..."
Đã được xác nhân, trong thoáng chốc Thẩm Thủ Lễ cũng choáng váng, không biết nên nói cái gì cho phải, hắn cảm thấy Thẩm Thủ Nghĩa đáng thương nhưng từ tận đáy lòng vẫn có cảm giác rất phấn khởi.
Từ nhỏ đã là một kẻ không thể nổi bật, bây giờ còn là một cô nhi không rõ thân thế, cho dù Thẩm Thủ Nghĩa có là nhi tử ruột của phụ thân hắn thì cũng là nhi tử được tiểu nương ở bên ngoài sinh ra, chung quy vẫn là thứ xuất không ra gì. Biết được điều này trong thoáng chốc đã khiến trong lòng hắn cảm thấy cân bằng hơn.
Nhưng hắn cũng chỉ mất tập trung trong chốc lát, rất nhanh sau đó Thẩm Thủ Lễ đã bình thường trở lại, ánh mắt hắn nhìn Thẩm Thủ Nghĩa càng nhiều hơn chính là sự khinh thường: "Cho dù nương không phải nương ruột của ngươi nhưng bà ấy vẫn là người dưỡng dục ngươi, ân dưỡng dục lớn hơn trời, ngươi cũng không thể dung túng nữ nhi mình phóng ngựa hành hung?"
"Cái gì mà phóng ngựa hành hung? Cho dù bây giờ ngươi đã là quan lão gia thì cũng không thể định tội lung tung cho cô nương nhà chúng ta!" Hoa Tụng đứng một bên thấy Thẩm Thủ Lễ vẫn một mực nói xấu Thẩm Bích Thấm, nàng ấy không nhịn được mà mở miệng phản bác.
"Huyện thừa đại nhân, bây giờ ngươi đã làm quan, làm việc gì tốt nhất cũng phải nghiêm cẩn hơn, quan phủ làm việc phải có chứng cứ, vẫn mong ngươi điều tra rõ ràng rồi mới hành động."
Thẩm Bích Thấm thản nhiên mở miệng, nói: "Điền Hạnh Hoa là hạng người gì trong lòng ngươi biết rất rõ. Ta cho huyện thừa đại nhân một lời khuyên, tốt nhất không nên quá tin vào lời bà ta nói!"
”To ganl" Nghe vậy Thẩm Thủ Lễ tức giận, chỉ vào Thẩm Bích Thấm, giận dữ nói: "Bây giờ ngươi đang châm ngòi, chia rẽ mẫu tử chúng ta?"
"Châm ngòi? Thời gian của tiểu nữ rất quý giá, cũng không có nhiều sức lực để lãng phí trên người con chó hay con mèo. nào đó. Huyện thừa đại nhân tự giải quyết cho tốt đi!"