Chương 790: Giữ Bí Mật
Chương 790: Giữ Bí MậtChương 790: Giữ Bí Mật
Về chuyện của Thẩm Thủ Nghĩa, trong khoảng thời gian này Mâu Bân đã điều tra được đại khái rồi, cũng biết Thẩm lão thái đã đối xử với Thẩm Thủ Nghĩa như thế nào. rồi.
Mặc dù trong lòng ông ấy cảm thấy rất tức giận, nhưng lại nghĩ đến khi bọn họ biết bản thân đáng lẽ ra có thể sống một cuộc đời sung sướng phú quý, nhưng lại bị sự ngu xuẩn của mình hủy hoại, chắc chắn sẽ cảm thấy hối hận cả đời, thì cũng không so đo với bọn họ nữa.
"Chuyện này ngươi tốt nhất nên giữ bí mật, nếu như để cho bản quan nghe được tin tức nào truyền ra, ngươi cũng biết hậu quả rồi đấy."
Sau khi nghe được tin tức mình muốn, Mâu Bân tất nhiên cũng không muốn ở lại nhìn bộ mặt kinh tởm của Thẩm lão thái, lạnh lùng nói một câu, sau đó dẫn theo người của mình rời đi.
Thời gian rất nhanh đã bước vào tháng ba, thuyền buôn đi Hàng Châu giao hàng đã trở về, nhân tiện mang đến cho Thẩm Bích Thấm một tin vui.
"Cô nương, hai người này là bậc thầy biết cách chế tạo ống nhòm." Sau khi từ Hàng Châu trở về, Trân Hữu Chí lập tức dẫn theo hai người lạ, chạy đến tranh công với Thẩm Bích Thấm.
Trước đó sau khi cầm theo ống nhòm trở về, Thẩm Bích Thấm đã từng hỏi Chú Phát Tài và Tôn Cường rằng họ có biết cách chế tạo ống nhòm không, câu trả lời là hai người họ cũng không biết, nhưng mà hai người cũng cung cấp tin tức rằng, người tài biết cách chế tạo ống nhòm hầu hết đầu ở vùng Giang Nam.
Vì vậy, Thẩm Bích Thấm đã viết thư cho Lý Kiều, nhờ nàng ấy giúp đỡ chú ý đến những người như vậy, đợi khi nào thuyền buôn giao hàng đến đó, sẽ mời những người này đến phủ Chương Châu, ban đầu nàng cũng không ôm quá nhiều hy vọng, lại không ngờ thật sự tìm được rồi, hơn nữa còn tìm được tận hai người, đây quả thực là là một tin vui không ngờ đến!
Mặc dù thuê hai người này mất khá nhiều tiền, nhưng chiêu mộ được nhân tài trong lĩnh vực này rất khó, hơn nữa con thuyền hải tặc trước đó Thẩm Bích Thấm cướp được cũng thu được một trăm tám mươi vạn lượng bạc, cho nên trong khoảng thời gian này sẽ không thiếu tiền, tuyệt đối có thể trả được.
"Tìm được rồi, Hữu Chí, ngươi làm tốt lắm, ta sẽ ghi nhớ công lao này của ngươi, đợi lát nữa tự mình đi lãnh thưởng đi!"
Thẩm Bích Thấm vui mừng khen ngợi Trần Hữu Chí, sau đó nhìn về phía hai vị sư phụ, hỏi: 'Không biết nên xưng hô hai vị sư phó như thế nào?”
"Tiểu thư khách khí, hai người chúng ta là huynh đệ, ta tên là Trương Liệt, đệ đệ của ta tên là Trương Tĩnh." Trương Liệt mở miệng giới thiệu trước, cung kính trả lời câu hỏi của Thẩm Bích Thấm.
Trước khi đến phủ Chương Châu, hai người họ cũng đại khái đoán được thân phận của Thẩm Bích Thấm không đơn giản, nhưng hầu hết suy đoán của bọn họ đều chỉ cho rằng người thuê mình là một phú thương có gia cảnh giàu có, lại không ngờ rằng người thuê bọn họ vậy mà lại là thiên kim của phủ bá tước, điều này thực sự khiến bọn họ cảm thấy có chút sợ hãi.
"Hai vị sư phụ trải qua một chuyến hành trình dài chắc cũng mệt mỏi rồi, nhanh vào bên trong nghỉ ngơi một chút, ta lập tức sai người đi chuẩn bị phòng." Thẩm Bích Thấm mỉm cười, sau đó làm động tác mời hai người vào nhà. Diện mạo của hai người họ trông cực kỳ nhã nhặn, hơn nữa khiêm tốn thủ lễ, không giống như những sư phó khác, thường hay cậy tài khinh thường người khác, điều này khiến Thẩm Bích Thấm cảm thấy rất hài lòng, Lý Kiều quả nhiên hiểu rõ tâm ý của nàng, khiến nàng rất yên tâm.
Mộ Dung Húc là một vị võ tướng, cái ống nhòm này có tác dụng rất lớn với hắn, chỉ là hai cái kính mà Thẩm Bích Thấm có được này có lai lịch khá mẫn cảm, không có cách nào đưa cho Mộ Dung Húc được, cho nên Thẩm Bích Thấm dự định đợi bản thân chế tạo xong ống nhòm sẽ mang tặng cho Mộ Dung Húc, mà hai cái nàng cướp được này, sẽ để lại tự mình dùng, bản thân nàng dùng một cái, cái còn lại sẽ đưa cho Trình Hổ.