Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 799 - Chương 800: Bị Coi Thường

Chương 800: Bị Coi Thường Chương 800: Bị Coi ThườngChương 800: Bị Coi Thường

Trùng hợp đây lại là mùa thu hoạch kén tằm, bách tính hiểu biết thấp nên chỉ có thể bán kén tằm để giải quyết khó khăn trước mặt, thương nhân thừa dịp này ép giá họ, dùng giá tiền thấp nhất kiếm chác lợi lớn.

Bách tính cho dù có đau lòng đến nhỏ máu cũng phải bán tháo để được sinh tồn. Một vòng ác tính tuần hoàn như thế cứ liên tục diễn ra, người giàu có thì càng giàu có mà người nghèo túng lại càng bần hàn, bách tính mãi mãi cũng không giàu lên nỗi, cuộc sống thì càng ngày càng kham khổ.

"Thẩm thôn trưởng, ông chỉ cần nói một câu, bán hay không? Nếu không bán thì kén lớn này của thôn ông xem như không bán ra được." Hiển nhiên ông chủ Trần này không kiên nhẫn nữa, ông ta thúc giục nói. "Đương nhiên là ta muốn bán, chỉ là..."

Thẩm Bích Thấm cho thôn trưởng một ánh mắt để ông ấy yên tâm, sau đó nàng nhìn về phía ông chủ Trần nói: "Nhưng thôn trưởng của chúng ta đã nói kén lớn này chỉ bán theo giá tơ thu."

Đã đến mùa thu, số lượng kén lớn trên thị trường bị giảm xuống không ít, khi đó giá của kén lớn thế này sẽ khá đắt nên Thẩm Bích Thấm mới nói như vậy.

"Hả? Ngươi nói cái gì? Giá tơ thu? Nhóc con như ngươi tưởng đang chơi nhà chòi sao?"

Nghe vậy ông chủ Trần lập tức cười lên, ông ta giận quá hóa cười, nhìn Thẩm thôn trưởng nói: 'Lẽ nào thôn của các ông lại để một nha đầu miệng còn hôi sửa ra làm chủ? Thẩm thôn trưởng, ông nói một câu đi! Bán hay không? Không bán thì thôi!"

"Ông chủ Trần có ý gì?" Thấy ông chủ Trẩn lớn lối như vậy, thôn trưởng cũng nổi giận, ông ấy nhìn ông chủ Trân, ghìm giọng nói: "Giống như Thấm nha đầu đã nói, nếu không trả giá tơ thu thì chúng ta không bán."

Bây giờ thôn Thẩm Gia không thiếu tiền như trước kia nữa nên không cần phải nhẫn nhịn cầu toàn, hơn nữa thôn của họ còn có một võ trạng nguyên, thánh thượng còn ngự ban một tấm bảng "Nghĩa Dũng Thôn" nên thôn trưởng mới mạnh dạn như vậy, ông ấy hoàn toàn không sợ những kẻ tiểu thương này đến tìm phiền toái.

"Ông!"

Nghe vậy ông chủ Trần hoàn toàn nổi giận lôi đình, vừa rồi ông ta cũng chỉ làm quá lên thôi, ông ta đúng là không thể làm gì với thôn Thẩm Gia hiện nay.

Bởi vì người ta đều biết thôn Thẩm Gia không thiếu tiền.

Sau khi tỉnh táo lại, ông chủ Trân trâm giọng nói: "Được! Nếu đã như vậy, thôn của các ông mau trả hết nợ kén lớn còn thiếu vào năm ngoái."

Tháng hai bán tơ mới, tháng năm bán ngũ cốc mới.

Chữa căn bệnh trước mắt, cơn đau khoét trong lòng

Ta nguyện lòng quân vương hóa thánh ánh nến

Không soi những bữa tiệc mà chiếu vào người lưu vong.

Tháng hai còn chưa nuôi tằm, tháng năm đã đến kỳ cấy mạ non nhưng vì nghèo khổ, cuộc sống của nông dân bị áp bức, vì tình hình cấp bách nông dân không thể làm gì hơn là bán tơ mới, thế chấp ngũ cốc mới, còn phải vay nặng lãi, lãi mẹ đẻ lãi con.

Hào môn quyền quý ăn mặc hoa lệ, yến tiệc linh đình, bách tính nông hộ lại không có ăn, không có mặc, nghèo khó, túng quãn đến mức phải lưu vong ra ngoài.

Ông chủ Trần đang nói chính là tình huống như vậy. Tuy năm trước thôn Thẩm Gia bội thu dong riêng và kiếm được không ít ngân lượng nhưng vẫn còn rất nhiều hộ gia đình đã dùng phần lớn số tiền đó trả nợ, vì vậy năm ngoái khi dong riềng còn chưa bội thu thì vẫn có rất nhiều gia đình đã đi vay nặng lãi.

"Ồ, ông chủ Trần không cần lo lắng chuyện này! Dựa theo số lương thực năm ngoái và giá cả tơ xuân đã trả hết tất cả nợ nần."

Nhìn gương mặt ghê tởm của ông chủ Trần, Thẩm Bích Thấm chán ghét vô cùng, nàng bước lên, lạnh lùng nói: "Còn về kén lớn kia, ông chủ Trân không cần suy nghĩ nhiều, chúng ta sẽ trả bằng tiền."

"Ngươi! Nha đầu thối! Bọn ta nói chuyện thì liên quan gì đến ngươi, ngươi cút ngay cho ta!" Bị Thẩm Bích Thấm chắn ngang như vậy ông ta không còn lời nào để nói, ông chủ Trân tức đến mức rống lên với Thẩm Bích Thấm.

"Ngươi nói chuyện phải chú ý thái đột Thấm nha đầu không phải nha đầu thối gì cả mà chính là thiên kim bá tước phủi" Thấy ông chủ Trần dám dạy dỗ Thẩm Bích Thấm, thôn trưởng lập tức giận tái mặt, ông ấy cảnh cáo ông chủ Trần.

"Cái gì? Ngươi... Ngươi là thiên kim nhà Trung Nghĩa bá?"
Bình Luận (0)
Comment