Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 825 - Chương 826: Trên Triều

Chương 826: Trên Triều Chương 826: Trên TriềuChương 826: Trên Triều

Điều lệnh đã được năm ngày, bây giờ Mộ Dung Húc cũng đã đến Sầm Cảng rồi. Diêm Tùng hơi híp mắt, khóe môi cong lên thành nụ cười lạnh lùng. Dám ngỗ nghịch với ta? Chờ xem kết cục của ngươi!

Lúc Diêm Tùng đến nơi, chúng quan viên đã chờ đợi ở bên ngoài ngọ môn. Chờ đến khi trời sắp sáng, tiếng trống ở Ngũ Phượng lâu vang lên ba tiếng, quan mang cờ hiệu bước vào sắp xếp xong, sau đó các quan viên mới theo hai phía trái phải mà bước vào.

Nhìn đến ngự môn ở giữa ngọ môn mà hoàng đế chuyên dùng, trong mắt Diêm Tùng như có một luồng sáng nóng rực vừa lóe lên nhưng rất nhanh sau đó nó đã biến mất.

Sau khi văn võ bá quan đã bước vào. ngọ môn, tất cả đều đứng theo thứ tự phẩm cấp của mình, chờ tiếng trống vang lên. Sau đó lần lượt từng người qua cầu, mãi đến khi Phụng Thiên môn đã đầy màu đỏ rực, lúc này chúng quan viên mới chia thành quan văn bên trái, quan võ bên phải đứng thành hai bên ngự đường đối diện nhau, chậm rãi chờ hoàng đế đến.

Rất nhanh sau đó tiếng trống vang lên, Kiến Lạc đế mới được tùy tùng nâng đỡ chậm rãi xuất hiện trong Phụng Thiên điện.

Đợi đến khi Kiến Lạc đế đã ngồi xuống, tiếng trống lại vang lên một lần nữa.

"Nhập ban!"

"Soạt... Soạt..."

Theo tiếng nói của quan viên Hồng Lư Tự, chúng quan viên cùng nhau dập đầu làm lễ với Kiến Lạc đế.

Thường triều ở Nam Minh, tất cả quan viên ở kinh thành đều phải tham gia, cho dù trời mưa gió thổi cũng phải trình diện, vì vậy bình thường khi tham gia tảo triều cũng có hơn mấy trăm đến ngàn người. Cảnh tượng ngàn người cùng bái thế này hùng vĩ biết baol

"Bình thân."

Đợi mọi người hành lễ xong, Kiến Lạc đế mới chậm rãi mở miệng cho phép chúng quan viên đứng dậy.

"Tạ thánh thượng long ân."

Sau khi chúng quan viên đứng lên, Kiến Lạc đế nhìn về phía quan Hồng Lư Tự, thản nhiên nói: "Tấu đi!"

"Vâng."

Quan Hồng Lư Tự cung kính lên tiếng, sau đó lại cao giọng nói: "Tấu!"

"Khụ!"

Nghe bắt đầu được tấu, văn võ bá quan đều tằng hắng, sau đó Diêm Tùng mới dẫn đầu bước ra. "Thân có bản tấu."

Đi đến ngự tiền, Diêm Tùng cung kính quỳ xuống, lớn tiếng tấu: "Bệ hạ, thân muốn vạch tội tổng binh Chiết Giang Quý Hiên Dật, cuộc chiến ở Sầm Cảng đã hơn nửa năm nay nhưng Quý tổng binh hèn yếu, sợ địch, không dám đối đầu, hẳn phải hỏi tội tất cả đám thuộc hạ của hắn để răn đe, như thế mới chấn chỉnh được uy danh của triều ta"

"Thần tán thành."

Lúc này một quan viên cũng bước ra khỏi hàng, đó còn là binh bộ cấp sự trung Trương Hi Chi, chỉ thấy ông ta và Diêm Tùng nhìn nhau rồi lớn tiếng nói: "Sâm cảng này đã lâu như vậy còn chưa đánh xong, nếu tiếp tục như vậy nữa lòng dân sẽ mất, mong bệ hạ nhanh chóng ra quyết định, giải cứu mấy trăm vạn bách tính Chiết Giang đang ngập tràn trong thủy hỏa."

"Chúng thần tán thành!" Tiếp theo đó chính là một nửa số quan viên cùng nhau bước ra khỏi hàng, lễ bái rồi lớn tiếng tán thành, những người còn lại thì không một ai bước ra cầu tình cho mấy người Quý Hiên Dật.

Nhìn thấy cảnh tượng thế này, trên mặt Kiến Lạc đế vẫn không thể hiện gì nhưng bàn tay trong tay áo y đã nắm chặt thành quyền, trên cánh tay cũng nổi gân xanh, trong lòng vô cùng giận dữ.

Được! Giỏi lắm! Thật sự rất giỏi!

Y còn chưa chết mà đám người này đã dám hò hét trước mặt y!

"Hoàng thượng, thần có lời muốn nói!"

Nhìn thấy tình hình này, biết Mộ Dung Húc vừa bị điều đến Sầm Cảng, trong lòng Lâm Chấn vô cùng sốt ruột, hắn vội vàng bước lên trước nói: Hoàng thượng, Quý tổng binh trung tâm, dũng mãnh đang quan sát mà không phải vì e sợ chiến đấu. Thần cảm thấy sở dĩ Quý tổng binh mất thời gian lâu như vậy mà chưa thể đánh hạ Sầm Cảng có thể nói rõ cục diện trận chiến cực kỳ gian nan, chứ không phải Quý tổng binh cố ý kéo dài. Mong bệ hạ nghĩ lại."

Nghe Lâm Chấn nói, sắc mặt Kiến Lạc đế mới tốt hơn. Kiến Lạc đế đã tra xét thân phận của Lâm Chấn, với tôn nữ tế này, y hết sức hài lòng nên mới để hắn đi theo bên cạnh, chính là muốn bồi dưỡng hắn, để sau này hắn có thể hỗ trợ Thẩm Thủ Nghĩa.
Bình Luận (0)
Comment