Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 884 - Chương 885: Cải Thiện Tình Hình

Chương 885: Cải Thiện Tình Hình Chương 885: Cải Thiện Tình HìnhChương 885: Cải Thiện Tình Hình

Cất thiên lý nhãn đi, Thẩm Bích 'Thấm hài lòng nhìn về phía hai huynh đệ họ, nói: "Ta cực kỳ hài lòng về thiên lý nhãn này! Thật sự vất vả cho các ngươi rồi."

"Tiểu thư đừng nói vậy! Ngài trả tiền công cho thuộc hạ cao như vậy, tất nhiên hai huynh đệ tiểu nhân phải tận tâm hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao."

Nghe vậy hai huynh đệ Trương Liệt vội vã lắc đầu, họ ngượng ngùng nói: "Phải tốn nhiều thời gian như vậy mới tạo ra được ba mươi chiếc, hai huynh đệ tiểu nhân cảm thấy rất xấu hổ."

Đặc biệt là sau khi nhìn thấy hiệu suất làm việc của phường vũ khí, áp lực của họ càng nhiều hơn, hầu như đã làm việc mà không biết đến ngày đêm, trong đầu chỉ có suy nghĩ duy nhất là phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ này, chỉ sợ Thẩm Bích Thấm sẽ tức giận nên đã dốc hết toàn bộ sức lực nhưng cuối cùng vẫn phải tốn rất nhiều thời gian mới đạt được mục tiêu.

"Hai vị sư phụ không cần như thế, là do ta yêu cầu hơi cao, hiệu suất của hai người đã rất cao rồi. Trong khoảng thời gian này vất vả cho hai vị sư phụ nhiều rồi, hai vị nghỉ ngơi mẫy ngày đi, sau đó lại tiếp tục tạo ra một nhóm mới là được."

Thẩm Bích Thấm đã dùng thử, thiên lý nhẫn này cực kỳ tinh xảo, hai người họ tuyệt đối không ăn bớt ăn xén nguyên liệu, nàng cũng không phải người không biết nhìn nên tất nhiên sẽ không trách tội họ.

"Đa tạ ý tốt của tiểu thư, huynh đệ tiểu nhân có thể làm việc dưới tay tiểu thư đã là phúc phận lớn nhất rồi, làm sao cảm thấy mệt mỏi. Nếu không còn việc gì nữa, bọn tiểu nhân xin phép quay về làm việc tiếp."

Nghe vậy hai người đều vội vàng khoát tay, tuy công việc của họ ở Thẩm Gia trong mấy ngày qua rất bận rộn nhưng đãi ngộ mà họ nhận được vẫn là tốt nhất từ trước đến nay.

Mọi người ở nơi này cũng rất tốt, qua lại cực kỳ hòa hợp, Thẩm Bích Thấm lại càng không hề kiêu ngạo, vô cùng lễ độ và quan tâm hai người họ, đồng thời chưa từng khất tiền công, đi đâu mới tìm được chủ nhân tốt như vậy?

Trong khoảng thời gian phủ Chương Châu gặp tai họa, họ có thể nhìn thấy tất cả những gì Thẩm Bích Thấm làm nên càng khâm phục năng lực và nhân cách của Thẩm Bích Thấm không thôi. Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, họ mong muốn đi theo Thẩm Bích Thấm cả đời và làm việc dưới trướng nàng.

"Ừ, vậy ta cũng đa tạ hai vị sư phụ."

Với hai người này, Thẩm Bích Thấm cực kỳ hài lòng! Hơn nửa năm họ làm việc ở đây, nàng có thể nhìn thấy rõ nhân phẩm của hai người này thế nào, họ làm việc cần cù chăm chỉ, từ trước đến nay cũng không lười biếng, đồng thời năng lực xuất chúng, nhân tài tốt như vậy nàng phải ra sức lôi kéo mới tốt.

"Tiểu thư khách sáo rồi. Vậy bọn tiểu nhân xin lui xuống để chỉnh lý lại số thiên lý nhãn kia." Hai huynh đệ cảm thấy rất cảm động, họ cung kính làm lễ rồi cáo từ rời đi.

Nhìn thiên lý nhãn trong tay mình, Thẩm Bích Thấm không khỏi cảm thán, thiên lý nhãn này hoàn toàn được tạo ra bằng thủ công, tuy chất lượng có thể đảm bảo nhưng hiệu suất thật sự quá thấp, cũng có hạn chế trong phương diện sản xuất như súng đạn.

Vấn đề chủ yếu nhất chính vì không đủ người. Thế nhưng phường vũ khí của Thẩm Bích Thấm vốn là bí mật, chiêu mộ quá nhiều người là điều hoàn toàn không thể, hơn nữa người làm của Thẩm Gia hiện nay đã quá nhiều, nếu tiếp tục chiêu mộ sợ rằng sẽ không nuôi nổi nữa.

Xem ra nàng phải tìm cách, phải thế nào mới có thể cải thiện tình hình hiện nay.

"Tiểu thư, tất cả đã chuẩn bị xong, trừ một số giữ lại sử dụng ở đây ra, lần này chúng ta có thể chuyển đến chỗ cô gia một ngàn bộ áo giáp các loại, hai ngàn khẩu súng trường, ba ngàn súng hơi, hai trăm thanh đao, ngoài ra còn có bốn ngàn hai trắm bộ quân phục, áo khoác mùa đông và ủng chiến." Trần Hữu Chí vừa kiểm kê số lượng xong, cung kính nói: "Vốn dĩ có thể tạo ra áo khoác mùa đông và ủng chiến nhiều hơn nữa nhưng vì trận hồng thủy vừa qua, người làm đều phải tham gia may khẩu trang và may y phục cho các nạn dân nên phải gác lại chuyện bên này, số lượng này hầu hết được tạo ra từ trước đó."
Bình Luận (0)
Comment