Chương 886: Chế Tạo Thuốc Thành Công
Chương 886: Chế Tạo Thuốc Thành CôngChương 886: Chế Tạo Thuốc Thành Công
"Ừm, 4000 sao, tạm thời vậy hẳn là đủ rồi."
Lúc trước Mộ Dung Húc và nàng đã từng nói qua là sẽ chiêu mộ khoảng 4000 người, Thẩm Bích Thấm cũng nghĩ, cái gì có thể không gấp, nhưng quân phục thì tuyệt đối không thể trì hoãn được, bởi vì có quân trang chỉnh tề thì mới có thể tăng sức mạnh của quân đội được, đồng thời cũng làm cô đọng lòng trung thành của những binh sĩ, vậy mới nói quân phục là vô cùng quan trọng.
"Nếu là có thể, bảy ngày sau chúng ta sẽ đi Hàng Châu đưa hàng hóa, vậy thì cũng có thể đưa qua cùng luôn đi." Trần Hữu Chí ở bên cạnh nói.
Hiện giờ sức khỏe của Trình Hổ đã được khôi phục, nên đã cùng Chung Tương toàn quyền phụ trách công việc vận chuyển đường biển, do đó thương đội này do Trần Hữu Chí phụ trách.
Trần Hữu Chí là người đã có kinh nghiệm vận chuyển hàng hóa từ trước, đối với hắn, Thẩm Bích Thấm cũng rất có lòng tin, hơn nữa còn vô cùng trọng dụng khiến cho TRần Hữu Chí vô cùng cảm động, đồng thời càng tận tâm làm việc không chút cẩu thả, điều này khiến cho Thẩm Bích Thấm yên lòng hơn rất nhiều.
"Được, vậy vất vả các ngươi, đi ra biển cũng không hề ổn, các ngươi phải cẩn thận một chút, nhớ kỹ, an toàn trên hết." Thẩm Bích Thấm vừa lòng gật đầu, sau đó lại trịnh trọng dặn dò nói.
Bồi dưỡng ra được những người này, hơn nữa còn khiến cho bọn họ còn vô cùng trung thành như vậy, là đã mất rất nhiều tỉnh lực của nàng, bởi vậy mất đi một người thôi cũng đã là tổn thất rất lớn của nàng rồi.
"Chúng ta hiểu, tiểu thư yên tâm." Nghe vậy, trên mặt Trần Hữu Chí vô cùng cảm động gật đầu đồng ý.
Phân phó xong chuyện bên này, Thẩm Bích Thấm về lại phủ bá tước, lúc này mấy người Thẩm Thủ Nghĩa cũng đã trở lại, mọi người bàn bạn một hồi rồi quyết định là sẽ sửa sang lại phòng cho Lý Ngôn Sanh, hơn nữa còn phải chuẩn bị tốt tiệc chúc mừng, chờ hẳn trở về.
Ba ngày sau, Quý phủ.
"Quý đại nhân, người đã hỏi qua Lý đại phu ở bên chỗ bá tước như thế nào chưa? Huyện Nam Tĩnh mới đến báo, nói lại có mấy chục người bị bệnh, tình huống ngày càng nghiêm trọng, khiến bá tánh cũng bắt đầu xao động, bất an."
Huyện lệnh mặt đầy sầu lo hỏi. "Ai, không có." Lúc này hai mày của Quý tri phủ đã nhíu chặt lại, vẻ mặt đầy nghiêm túc.
"Vậy phải làm thế nào cho phải bây giờ."
Nghe vậy, những quan viên khác lập tức u sầu nói,"Nghe nói mấy ngày trước, có mấy bá tánh không nhịn được mà động thủ với quan binh, cũng may đúng lúc đó, tri huyện Nam Tĩnh đã tự mình xuống trấn an, mới có thể miễn cưỡng bình ổn lại tình thế, không biết có thể kiên trì được bao lâu nữa."
May mà những binh lính phụ trách cách ly bá tánh đó đều làm phòng hộ vô cùng tốt, đeo khẩu trang, uống thuốc đúng thời điểm, nên khi ôn dịch đỉnh điểm, dù tiếp xúc với những người sốt cao thì vẫn mọi người vẫn luôn khống chế được, không bị ảnh hưởng đến mình. "Nếu không, chúng ta tự mình đến phủ bá tước hỏi một chút?"
Hiện giờ có thể có được tin tức thì cũng chỉ có thể hỏi ở mấy người Thẩm Bích Thấm, mấy người Quý tri phủ cũng muốn đến phủ bá tước hỏi.
"Được rồi, đi thôi, đi thôi." Mấy quan viên đều lòng nóng như lửa đốt, sau khi quyết định thì liền sôi nổi đứng dậy muốn đi đến phủ bá tước.
"Lão gia, lão gia, có tin tức tốt, tin vô cùng tốt!"
Mấy quan viên đang chuẩn bị đứng dậy, thì liền nghe thấy tiếng của quản gia vừa vui mừng vừa nhanh chóng chạy vào,"Lão gia, thuốc... Phương thuốc đã hoàn thành rồi!"
"Ngươi nói cái gì?! Có thuốc rồi sao, thật sự hoàn thành rồi sao?"
Mấy quan viên ở Quý phủ sau khi nghe được tin tức thì tất cả đều sửng sốt, một lát sau mới hiện lên sắc mặt mừng rỡ nói, "Thật sự sao?"
"Đúng vậy, là hạ nhân của bá tước phủ đến thông báo, tước gia đã xuất phát trước đến huyện Nam Tĩnh rồi."
Quý quản gia gật đầu kích động nói,"Nghe nói là Lý Đại phu đã chữa khỏi cho một bệnh nhân từ ba ngày trước, ba ngày này là vì muốn thử nghiệm tác dụng của phương thuốc này nên mới không thanh minh, cho nên hôm nay, khi bệnh tình đã hoàn toàn biến mất, cơ thể ngoại trừ hơi yếu ra thì cơ bản đều khỏi hẳn, không di chứng, lúc này Lý đại phu mới chắc chắn phương thức này hữu hiệu."
"Ha ha ha!"