Chương 898: Nhận Thân
Chương 898: Nhận ThânChương 898: Nhận Thân
Lý Tư Văn đã nghe không ít chuyện gần đây của Thẩm Thủ Nghĩa từ Quý tri phủ, vì vậy trong lòng ông ấy vô cùng kính trọng cách làm người của Thẩm Thủ Nghĩa.
"Chư vị đại nhân khách khí quá! Bên ngoài lạnh lắm, chư vị mau vào trong!"
Lễ độ mời mọi người vào trong, phân phó người dâng trà, lúc này Thẩm Thủ Nghĩa mới nhìn mọi người hỏi: "Không biết chư vị đại nhân đến có chuyện gì cần làm?"
"Tước gia, vị này là viện phán đại nhân của Thái Y Viện từ kinh thành đến, Lý đại nhân. Hôm nay đến đây chủ yếu muốn gặp Lý đại phu." Quý tri phủ giới thiệu với Thẩm Thủ Nghĩa.
"Hóa ra là viện phán đại nhân. Gần đây Lý đại phu rất vất vả, hôm qua đến tận khuya mới trở về, ta đã bảo hắn phải nghỉ ngơi nhiều."
Nghe vậy Thẩm Thủ Nghĩa mới hiểu được lý do mọi người đến đây, ông ấy cho người đi gọi Lý Ngôn Sanh đến, còn mình thì mỉm cười giải thích: "Mong đại nhân chờ đợi trong chốc lát, ta lập tức cho người đi mời Lý đại phu đến."
"Lý đại phu vất vả, nghỉ ngơi nhiều là việc nên làm, không có gì đáng ngại! Không có gì đáng ngại!" Nghe vậy Lý Tư Văn đã vội vàng khoát tay nói: "Là do lão phu tùy tiện làm phiền, lão phu đường đột."
"Lý đại nhân đừng nói vậy! Ngài quan tâm bách tính, không ngại đường xa vạn dặm đến đây, Thẩm mỗ thật lòng khâm phục ngài."
Mọi người quay đầu lại, lúc này Lý Ngôn Sanh đang khoác trên mình một chiếc áo choàng gấm màu xanh ngọc bích đi về phía bên này, cả người gọn gàng, sạch sẽ càng làm tôn lên khí chất thần tiên, tao nhã.
Nhìn thấy mặt Lý Ngôn Sanh, trong lòng chúng quan viên không khỏi âm thầm tán thưởng, không nói Lý đại phu có y thuật cao siêu mà với gương mặt của hắn cũng không khác gì thần tiên.
"Ngôn... Ngôn Sanh?"
Bên này Thẩm Thủ Nghĩa còn chưa kịp mở miệng đã thấy Lý Tư Văn kích động đứng lên, trong mắt giống như hơi ước, ông ấy gọi tên Lý Ngôn Sanh.
"Xin hỏi ngài là?" Nhìn thấy Lý Tư Văn, gương mặt Lý Ngôn Sanh cũng mờ mịt, hắn nhìn về phía Thẩm Thủ Nghĩa hỏi thăm.
"Ngôn Sanh, cháu làm sao vậy? Sao không nhận ra tổ phụ của mình?"
Thấy phản ứng này của Lý Ngôn Sanh, Lý Tư Văn kích động giữ chặt tay hắn, nghẹn ngào nói: "Cháu mất tích lâu như vậy, nương của cháu ngày nào cũng lấy nước mắt rửa mặt, chúng ta còn cho rằng cháu... Cảm tạ trời đất! Cuối cùng cũng không để ta phải người tóc bạc đưa tiễn người đầu đen rồi!"
"Lý đại nhân, ngài bình tĩnh lại đã!"
Thấy thế này, mọi người giống như đã hiểu ra gì đó. Thẩm Thủ Nghĩa là người biết chuyện bên trong nên vội vàng bước lên trấn an Lý Tư Văn, nói: "Lý đại nhân, đầu Lý đại phu từng bị chấn thương nên đã mất đi trí nhớ, đã không còn nhớ chuyện cũ trước kia nữa."
"Cái... Cái gì? Mất trí nhớ rồi?"
Nghe vậy Lý Tư Văn sững sờ, sau đó ông ấy nhìn Thẩm Thủ Nghĩa, sốt ruột hỏi: "Tước gia, cuối cùng là chuyện gì đã xảy ra? Sao tôn nhi của ta lại bị mất trí nhớ?"
"Lý đại nhân, trước tiên ngài bình tính nghe tước gia nói thế nào đãi!" Những quan viên khác cũng khuyên: "Lý đại phu cũng ngồi xuống trước!"
"Là tiểu nữ đã cứu được Lý đại phu, lúc ấy Lý đại phu bị xà nhà sụp xuống làm cho bị chấn thương, may mắn là không có trở ngại gì, chỉ là đã bị mất trí nhớ."
Đợi hai người đã ngồi xuống, Thẩm Thủ Nghĩa mới giải thích cho Lý Tư Văn nghe: "Bởi vì không biết lai lịch cụ thể của Lý đại phu, sau khi biết được hắn biết y thuật, chúng ta đã mở một y quán ở phủ Chương Châu cho Lý đại phu quản lý, tạm thời cũng đề hắn ở lại phủ Chương Châu."
"Hóa ra là như vậy!"
Lúc này Lý Tư Văn mới tỉnh táo hơn, ông ấy xoa khóe mắt đã ướt của mình, đứng dậy trịnh trọng làm lễ với Thẩm Thủ Nghĩa, cảm kích nói: "Đa tạ ơn cứu mạng tôn nhi của tước gia, xin nhận một lạy của lão phu!"
"Lý đại nhân đừng làm vậy!"
Thẩm Thủ Nghĩa vội vàng bước lên đỡ ông ấy: "Cứu người cũng là tiểu nữ của ta, huống hồ trong thời gian Lý đại phu ở đây đã trợ giúp rất nhiều, sự kiện ôn dịch lần này hẳn đã lập được công lớn, là ta nên cảm tạ Lý đại phu mới phải."
"Tước gia quả nhiên là người nhân hậu! Gặp được tước gia chính là may mắn của tôn nhỉ ta." Lý Tư Văn cảm kích nói.