Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 898 - Chương 899: Bỏ Nhà Đi

Chương 899: Bỏ Nhà Đi Chương 899: Bỏ Nhà ĐiChương 899: Bỏ Nhà Đi

"Nhưng được Lý đại phu hỗ trợ giúp đỡ thế này là ta may mắn mới đúng, Lý đại phu đã cứu mấy ngàn tánh mạng của bách tính phủ Chương Châu này."

Thẩm Thủ Nghĩa mỉm cười, lắc đầu, sau đó lại nhìn về phía Lý Ngôn Sanh, nói: "Tuy chúng ta tin tưởng cách làm người của Lý đại nhân nhưng nếu Lý đại nhân muốn nhận thân, cũng phải có tín vật gì đó để chứng minh mới được."

"Nếu cần tín vậy thì lúc này ta không mang theo bên người nhưng Ngôn Sanh, trên người cháu có một khối ngọc bội, đó là quà tặng tổ phụ đã tặng cháu vào ngày đầy tháng của cháu, tên của cháu cũng do tổ phụ đặt cho."

Lý Tư Văn gật đầu, nhìn về phía Lý Ngôn Sanh, trông chờ nói: "Phía trên ngọc bội có khắc ba chữ "Lý Ngôn Sanh" là tên của cháu."

"Không sai!" Nghe vậy Lý Ngôn Sanh gật đầu, hắn lấy miếng ngọc bội trong ngực áo mình ra.

Lần này thân phận của Lý Ngôn Sanh đã được làm sáng tỏ, đích thực là công tử nhà Lý viện phán, dù sao thân phận của Lý Tư Văn vẫn còn đó, tuyệt đối không thể nào làm một tên lừa đảo.

"Không sai, chính là ngọc bội này! Ngôn Sanh, cuối... Cuối cùng tổ phụ cũng tìm được cháu." Nhìn thấy ngọc bội, cuối cùng Lý Tư Văn cũng không nhịn được mà rơi đầy nước mắt trên mặt.

"Ngôn Sanh!" Nhìn thấy dáng vẻ này của Lý Tư Văn, Thẩm Thủ Nghĩa mỉm cười gật đầu với Lý Ngôn Sanh.

"Tôn nhi bất hiếu khiến tổ phụ lo lắng." Nhận lại người thân cũng chính là tìm ra thân phận của mình khiến Lý Ngôn Sanh cảm thấy có chỗ dựa vào, hắn cũng trở nên kích động. Lý Ngôn Sanh vẩy vạt áo, quỳ xuống trước Lý Tư Văn, trịnh trọng dập đầu nói.

"Ôi, tốt tốt tốt!"

Lý Tư Văn chảy nước mắt, liên tục gật đầu, ông ấy kéo Lý Ngôn Sanh đứng lên, nắm tay hắn không nỡ buông ra, sau đó nhìn hắn từ trên xuống dưới, đánh giá: "Cao lớn hơn nhưng cũng gầy đi!"

“Trong khoảng thời gian Lý đại phu nghiên cứu chế tạo ra phương thuốc nên mệt nhọc, tất nhiên phải gầy đi."

Lúc này nhóm quan viên cũng hiểu được chuyện gì đã xảy ra, họ nhao nhao vừa cười vừa bước lên chúc mừng: "Thế này đúng là quá bất ngờ, trước đó ta nghe nói Lý đại nhân đang tìm kiếm tôn nhi mất tích nhưng không ngờ lại ở phủ Chương Châu. Lý đại nhân, chúc mừng ngài!"

Tuy trên mặt nhóm quan viên đều vui vẻ chúc mừng nhưng trong lòng họ lại không ngừng hâm mộ Lý gia, thì ra tiểu thần y danh chấn phủ Chương Châu lại là tôn tử của Lý Tư Văn, có lẽ tổ phần Lý gia bốc khói xanh rồi, sao nhà bọn họ lại không có được tôn tử xuất sắc thế này chứ?

"Đa tạ! Đa tạ!”

Đã tìm được tôn tử, tuy hắn đã bị mất trí nhớ nhưng với y thuật của Lý Tư Văn, ông ấy có lòng tin có thể trị khỏi cho hắn nên tâm trạng ông ấy rất tốt. Lý Tư Văn đáp lễ với từng người chúc mừng ông ấy, một lúc lâu sau đó mới nhớ đến nhớ đến mục đích mình đến đây, ông ấy ngạc nhiên nhìn Lý Ngôn Sanh, hỏi: "Vậy theo mọi người nói thì thần y nghiên cứu ra phương thuốc chữa được ôn dịch này chính là Ngôn Sanh?"

"Đúng vậy! Quả nhiên hổ phụ không sinh khuyển tử, đúng là nhân tài kế thừa của ngài, tôn tử này của ngài có thể nói trò giỏi hơn thầy rồi." Quý tri phủ vuốt râu, cảm khái nói.

"Ngôn Sanh, không ngờ y thuật của cháu đã đạt đến cảnh giới này rồi!"

Nghe vậy Lý Tư Văn cũng rất sững sờ, ông ấy cảm khái nói: "Ôi, nếu trước đây biết được cháu có thiên phú thế này, tất nhiên tổ phụ sẽ ủng hộ cháu học y thì đã không khiến cháu phải trốn nhà đi tồi."

"Trốn nhà đi?"

Nghe vậy chúng quan viên đều không thể tin nhìn Lý Ngôn Sanh, tất cả đều âm thầm nghĩ không ngờ bề ngoài Lý đại phu ôn tồn, lễ độ như vậy mà lại trốn nhà đi.

Lý đại nhân, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Không biết có thể được biết không?"

Quý tri phủ cũng rất tò mò: "Lý gia các ngài là y học thế gia, vì sao không cho phép Lý đại phu học y?"

Trên mặt các quan viên khác cũng mờ mịt như vậy, là một y học thế gia, chẳng phải nên bồi dưỡng mỗi một đệ tử thành đại phu mới đúng sao? Lý gia của họ lại phản đối Lý Ngôn Sanh học y!
Bình Luận (0)
Comment