Chương 914: Thu Phục Lòng Quân
Chương 914: Thu Phục Lòng QuânChương 914: Thu Phục Lòng Quân
"Vâng!"
Lần này tất cả các binh sĩ cũng không cậu nệ nữa, họ trả lời một tiếng rồi vui vẻ thay y phục ngay tại chỗ, ở đây đều là nam nhân, trái lại không có gì phải ngượng ngùng.
Chỉ là tuy tất cả mọi người đang thay y phục, trên thao trường, ngoại trừ tiếng động sột soạt của y phục ra thì không hề có một tiếng bàn tán gì. Từ đầu đến cuối Mộ Dung Húc vẫn chưa từng ra lệnh giải tán nên mọi người vẫn nghiêm chỉnh chấp hành quân kỷ, động tác mau lẹ, lưu loát, chỉ trong chốc lát sau tất cả mọi người đã thay y phục xong.
Quân phục đã mặc lên người, trong nháy mắt khí thế của toàn quân như sáng rực lên, tác phong nghiêm chỉnh, bền chắc như thép, cho người ta cảm giác đánh đâu thắng đó.
Mà trong lòng các binh sĩ cũng có cùng một cảm giác như vậy, tất cả đầu mặc quân phục giống nhau, đứng cạnh các chiến hữu giống như có một cảm giác thân thiết vô cùng khó tỏ, có một loại ý nghĩ tất cả đều hiểu lòng nhau giống như tất cả mọi người đều là người thân của nhau, trong nháy mắt lực liên kết đã tăng vọt.
"Không tệ! Hôm nay đến đây là kết thúc. Các vị quân sĩ đều mặc lấy y phục mới về nhà ăn tết đi!" Nhìn mọi người trong dáng vẻ rực rỡ, tỉnh thần được nâng cao, Mộ Dung Húc hài lòng gật đầu ra lệnh.
"Tạ tướng quân."
Trả lời một tiếng vang vọng cả chân trời.
"Các ngươi mau nhìn, ta mặc bộ quân phục này lên người có phải cực kỳ anh tuấn không?"
Mấy người Mộ Dung Húc vừa rời đi, những người trên thao trường lập tức xôn xao, họ yêu thích sờ lên y phục trên người mình, lôi kéo các đồng đội bắt đầu trò chuyện.
"Anh tuấn. Cực kỳ anh tuấn. Ngươi trở về nhà, chắc chắn nương tử của ngươi cũng bị choáng váng." Một quân sĩ khác đứng cạnh cười vui vẻ, nể mặt khen ngợi.
"Ha ha ha, ta rất thích nghe lời này của người huynh đệ!" Quân sĩ này nghe xong, trong nháy mắt lòng vui như nở hoa.
"Nhưng phu nhân của tướng quân đúng là người tốt, không nói đến quân phục này mà đến ủng chiến thật sự vừa ấm áp vừa dễ chịu."
Một quân sĩ khác cũng bước đến, vẻ mặt cảm kích nói: "Mặc dù hơn lớn một chút nhưng bên trong được nhét bông nên cực kỳ ấm áp."
Tướng quân của chúng ta là một nhân vật anh dũng như thế nên phu nhân của tướng quân tất nhiên cũng không phải một người tầm thường."
Một binh sĩ khác đang lo sợ bộ y phục mới của mình bị làm bẩn nên đã cởi ra từ trước, hắn chỉ khoát lên chiếc áo khoác mùa đông, trên mặt đầy vẻ cảm kích, nói: "Nếu ta được nhìn thấy, nhất định ta sẽ dập đầu bái tạ vì được nhận y phục tốt thế này, nếu ta không đi theo tướng quân thì cả đời này cũng không có cơ hội được dùng đến."
"Đúng đúng đúng, chính là như vậy! Tướng quân và tướng quân phu nhân đều tốt với chúng ta, chúng ta phải luyện tập cho thật tốt, sau này phải giết sạch bọn giặc Oa đáng chết, báo đáp ân tình tướng quân."
Những quân sĩ khác nghe xong, trên mặt hiện đầy vẻ tôn kính, gật đầu liên tục.
"Thế nhưng ta từng nghe nói đến tướng quân phu nhân rồi, hình như thân phận tôn quý, dường như là thiên kim nhà bá tước mà nhan sắc thì khuynh quốc khuynh thành, vô cùng xứng với tướng quân của chúng ta."
Lúc này một quân sĩ lại bước đến, nói: "Hơn nữa Trung Nghĩa bá nổi danh là người lương thiện, danh tiếng truyền xa, được người người kính trọng."
"Thảo nào tướng quân phu nhân cũng tốt bụng, gửi y phục đến cho chúng ta thế này." Những binh sĩ khác nghe xong đều bất ngờ, sau đó lại gật đầu, kích động nói: "Đi theo tướng quân và tướng quân phu nhân tốt như vậy đúng là may mắn của chúng ta."
"Đúng vậy, đúng là như thế." Chúng quân sĩ đều gật đầu nói phải.
Thế là bởi vì số quân phục đã tiếp tế lần này mà cho dù Thẩm Bích Thấm chưa từng lộ diện nhưng đã thu được lòng của các tướng sĩ, điều này cũng tạo được nần móng cơ bản để Thẩm Bích Thấm làm một việc lớn sau này.
Chúng quân sĩ được nhận y phục mới và tiền lương nên tất cả đều vui mừng, chuẩn bị ai về nhà nấy đón tết. Mà Mộ Dung Húc cũng quay về phủ đệ đón tết chung với các tướng tâm phúc của mình.