Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 929 - Chương 930: Khoai Lang

Chương 930: Khoai Lang Chương 930: Khoai LangChương 930: Khoai Lang

"Vâng." Phong Ngâm gật đầu đồng ý, sau đó nhanh chóng nhận lấy phong thư và bước ra khỏi thư phòng.

Hải Đông Thanh tuy rằng dùng tốt, nhưng mệnh lệnh Hải Đông Thanh, mật ngữ này lại chỉ có Thẩm Bích Thấm và Mộ Dung Húc biết, dù cho Hải Đông phong có để Trần Chấn Long truyền tin thì hắn ta cũng không thể khống chế được Hải Đông Thanh, bởi vậy vì phương diện liên hệ, Thẩm gia vẫn cần người chuyên môn huấn luyện ra nhiều bồ câu đưa thư.

Đối với cổ đại, phương thức dùng bồ câu đưa thư này khá phổ biến, đồng thời còn mất rất nhiều thời gian thuần thú, đối với chuyện này Thẩm Bích Thấm vô cùng tò mò, chỉ tiếc đây là phương thức bí truyền của người ta, nên cho dù nàng muốn học thì cũng khó có thể được, bởi vậy cũng chỉ có thể từ bỏ.

"Cô nương vì sao lại muốn Trần tiên sinh trở về?" Lưu Trường Phúc khó hiểu hỏi.

Phải biết rằng, Trần Trấn Long hiện giờ đang phụ trách quản lý sản nghiệp bên Phúc Châu, hơn nữa làm vô cùng xuất sắc, ngay cả Tống Hạo cũng không ngớt lời khen ngợi, còn nói đây chính là thiên tài quản lý thương nghiệp.

"Ta muốn cho Trần tiên sinh và Trình Thúc đi Lữ Tống trước, lần này cho dù thế nào thì ta cũng cần phải đem đồ kia trở về." Thẩm Bích Thấm ngưng mắt nói.

Không sai, lần này sở dĩ Thẩm Bích Thấm để Trần Trấn Long đi theo là bởi vì muốn hắn mang khoai lang về, chính là loại khoai ngọt, so với dong riềng thì loại này còn có sản lượng cao hơn rất nhiều. Kiếp trước người mang thứ này về chính là Trần Chẫn Long, lúc đó đối với giống khoai bên khía Lữ Tống khống chế cực kỳ nghiêm ngặt, những thương nhân khi xuất cảng đều bị kiểm tra nghiêm ngặt, không cho phép bất cứ thứ gì mang ra ngoài.

Nàng cũng không biết rốt cuộc kiếp trước Trần Chấn Long dùng biện pháp gì mới có thể mang khoai lang trở về, hơn nữa không biết nó có một lần nữa lặp lại lịch sử hay không, nhưng tổng kết lại thì nàng vẫn cảm thấy, nếu đã xuất hiện một cái tên trùng hợp như vậy thì dù sao nàng cũng nên thử xem, có thể Trần Chấn long sẽ như kiếp trước, có thể làm ra được sự kiện lịch sử này.

Còn về việc dong riềng có sản lượng cao rồi vì sao Thẩm Bích Thấm lại muốn khoai lang cũng là bởi vì dong riềng tuy tốt, nhưng là loại cây chiếm diện tích lớn, bởi vậy khi cày ruộng thâm canh thì tiêu tốn tương đối nhiều thời gian công sức, hơn nữa đối với phân bón cũng yêu cầu nhiều hơn.

Khi so sánh thì đương nhiên khoai lang chiếm ưu thế hơn, không cần nhiều diện tích, khả năng sống cao, hơn nữa cũng không cần thâm canh, chỉ cần chôn xuống dưới đất, cho dù trời mưa bão cũng sẽ không tạo nên tổn thất quá lớn.

Đặc biệt là vùng Phúc Kiến bên này, nhiều đồi núi đất đỏ, những nông sản khác vô cùng khó gieo trông, nhưng khoai lang thì không yêu cầu thổ nhưỡng quá cao, đừng nói đất đỏ, cho dù là đất cát cũng có thể sinh trưởng được, quan trọng nhất chính là, khoai lang ở phương nam có thể thu hoạch hai mùa, mà dong riềng chỉ có được một mùa.

Bởi vậy, tuy dong riềng năng suất cao, nhưng so về tính thích ứng thì kém khoai lang rất nhiều.

Thẩm Bích Thấm nghĩ đây hẳn là lý do tại sao kiếp trước dong riềng không được phổ biến như khoai lang.

Thực ra còn có một nguyên nhân cá nhân rất quan trọng khác, đó là khoai lang ăn ngon hơn so với dong riềng, được rồi, lâu rồi không ăn, nàng cũng cảm thấy có chút thèm.

"Cô nương, đó là thứ gì, tại sao ngài lại chú ý đến nó nhiều như vậy?" Nhìn dáng vẻ kia của Thẩm Bích Thấm, Lưu Trường Phúc càng thêm khó hiểu.

Thành thật mà nói, đi theo Thẩm Bích Thấm càng lâu, hắn càng thêm cảm thấy kinh ngạc khi nhìn thấu được suy nghĩ của Thẩm Bích Thấm mà còn cảm thấy tài năng của nàng sâu không lường được, thậm chí còn có tâm nhìn xa trông rộng trong nhiều vấn đề, thay vì nói là nàng dự tính được trước thì nói thẳng ra nàng dường như có thể biết trước tương lai vậy.

"Chuyện này chúng ta cứ đợi Trần tiên sinh mang nó về sẽ biết thôi."

Thẩm Bích Thấm cũng không giải thích nhiều, mà đứng dậy nói: "Đi thôi, xét theo tình hình hiện tại thì chắc chắn sẽ xuất hiện tình trạng hạn hán nghiêm trọng, chúng ta cần phải chuẩn bị sẵn sàng, ngươi đi theo ta cùng đến Quý phủ."

"Vâng."
Bình Luận (0)
Comment