Làm Giàu: Cuộc Sống Điền Viên Của Nông Nữ (Dịch Full)

Chương 950 - Chương 951: Hết Đường Chối Cãi

Chương 951: Hết Đường Chối Cãi Chương 951: Hết Đường Chối CãiChương 951: Hết Đường Chối Cãi

Lúc này Phương tri huyện đã lấy lại tinh thần, ông ta lập tức ra lệnh cho nha dịch đi khám xét những phòng khác. Quả nhiên trong mỗi một gian phòng đều có sáu người bị trói vào cột.

"Chính là họ, tất cả họ đều là... Sát thủ được Âu Tất Tiến bồi dưỡng ra." Sau khi Trương Tuyền tỉnh táo lại, lập tức chỉ vào những người bị trói, lớn tiếng thốt lên.

"Quản gia, đây là chuyện gì? Bọn hắn... Sao bọn hắn lại ở chỗ này?"

Lần này mặt mũi Âu Tất Tiến đã trắng bệch, hắn ta thở hổn hển, nhào lên nắm chặt cổ áo Diêm quản gia chất vấn.

"Chuyện này... Điều này là không thể nào." Cho dù Diêm quản gia có bình tĩnh hơn nữa thì cũng phải hoảng hồn.

Dù những sát thủ này không bì được với những người tinh nhuệ kia nhưng mỗi một người đều không phải kém cỏi, làm sao lại bị bắt lại tất cả thế này?

Quan trọng nhất là những người này đã bị giam ở đây từ bao giờ, vì sao ông ta không phát giác được gì.

"Điều này hoàn toàn không thể nào, rõ ràng ta đã..."

"Khụ khụ!"

Diêm quản gia vừa muốn mở miệng giải thích nhưng Trần Lãng Tử đứng cạnh chợt ho khan, kịp thời chặn ngang lời ông ta: "Tri huyện đại nhân, những người này đều bị trói, rõ ràng chính là có người hãm hại ông chủ Âu, đại nhân không được để bị lừa!"

"Không sai! Điêu dân các ngươi, đến cùng thì các ngươi bị ai sai khiến muốn hãm hại lão gia nhà ta, còn không mau nói!"

Lúc này Diêm quản gia như đã tỉnh táo lại, ông ta bước lên, tức giận chỉ vào những sát thủ kia, âm thầm nháy mắt rồi giả vờ to tiếng mắng lên: "Nếu các ngươi chịu khai ra người nào giật dây, ngược lại ta còn có thể xin đại nhân xử nhẹ tội cho các ngươi, nếu không các ngươi biết hậu quả thế nào rồi đó."

"Không sail Nhất định phải suy nghĩ kỹ rồi nói mới được."

Lúc này Thẩm Bích Thấm đi lên phía trước, nàng nâng tay mình lên khế đẩy nhẹ sợi tóc ở trên cái mũ rộng vành, mấy chiếc nhẫn vàng và nhận bạc trên tay nàng lập tức lộ ra, ngoài ra còn có hai chiếc vòng ngọc có chất ngọc hơi kém cũng lộ ra. "Ưm... ưm!"

Mà nhìn thấy những thứ kia, mấy tên sát thủ này vốn vẫn còn lạnh lùng và bình tĩnh thì trong nháy mắt, hai mắt đã trợn trừng cả lên, bọn hắn nhìn Thẩm Bích Thấm giằng co vô cùng kịch liệt.

"Không cần hoảng, chỉ cần các ngươi nói cho rõ ràng, ta cam đoan, nhất định sẽ bảo đại nhân xử nhẹ cho các ngươi."

Thấy biểu hiện của mấy người này thế này, biết họ đã nhìn thấy rõ đồ vật, Thẩm Bích Thấm thản nhiên nói một câu rồi thu tay lại.

Đồ vật trên tay nàng đều là vật quý giá trên người thân nhân của các sát thủ này, cũng chính là những thứ Lưu Trường Phúc đã giao cho nàng lúc ở trên xe ngựa.

Đã quyết định ra tay với Diêm thị, nàng phái Cái Bang nhìn chằm chằm vào Diêm phủ từ trước đó nên thân quyến của các sát thủ kia vừa rời khỏi Diêm phủ cũng lập tức rơi vào mắt Cái Bang.

Cuối cùng những thân quyến này vốn chuẩn bị được chuyển đi thì đều bị Thẩm gia đưa đi hết, còn về các sát thủ này, người có thể ra tay đưa tất cả bọn hắn trở lại mật thất này đương nhiên là sáu người Long Ẩn vệ của Mộ Dung Húc đã để kia kia.

Không có các sát thủ này ở trong bóng tối bảo vệ Diêm phủ, Long Ẩn Vệ muốn đi vào nơi này cũng dễ dàng như chốn không người nên đây cũng chính là lý do Diêm quản gia không phát hiện điều kỳ lạ.

"Ưm ưm!" Nghe Thẩm Bích Thấm nói những sát thủ kia lập tức gật đầu lia lịa. Tuy tín vật trên tay Thẩm Bích Thấm không đủ nhưng các thân quyến này thường được giam cùng một chỗ, chỉ cần trong tay nàng cầm được một số cũng đại biểu cho tất cả thân quyến khác đều nằm trong tay nàng.

"Kéo vải nhét trong miệng họ xuống!"

Thấy Thẩm Bích Thấm gật đầu với mình, Phương tri huyện lập tức sai người kéo vải trong miệng những người này xuống, tiếp theo đó các nha dịch khác nhanh chóng đến cạnh, gác đao lên cổ họ.

"Đừng giết chúng ta! Xin đừng giết chúng ta! Chủ tử, xin người mau cứu chúng ta! Chủ tử!"

Vừa mới nhìn thấy phản ứng của những sát thủ này, mấy người Âu Tất Tiến cảm thấy tình hình không đúng lắm nhưng còn chưa đợi bọn hắn suy nghĩ nhiều, ngay sau khi vải được kéo ra khỏi miệng, tất cả các sát thủ đã hét lên với Âu Tất Tiến.
Bình Luận (0)
Comment