Chương 958: Hóa Ra Là Vậy
Chương 958: Hóa Ra Là VậyChương 958: Hóa Ra Là Vậy
Thấy cảm xúc của Thẩm Bích Tuyết càng ngày càng kích động, Lâm Chấn vội vàng nắm lấy tay nàng an ủi: "Nàng bây giờ đang có thai, đừng suy nghĩ lung tung, để tránh gây hại cho sức khỏe, mọi chuyện đều có ta lo rồi."
"Dạ, thiếp thân hiểu rồi."
Nghe vậy, Thẩm Bích Tuyết chạm nhẹ vào cái bụng hơi nhô ra của mình, hít sâu một hơi, lúc này mới bình tính một chút, nắm chặt lấy tay Lâm Chãn nói: "Lão gia, ngũ muội có ân tình lớn với chúng ta, nàng và Ngự Thiên là phu thê tình thâm, nếu như Ngự Thiên xảy ra chuyện gì, thiếp không biết muội ấy sẽ ra sao nữa, chàng nhất định phải giúp Ngự Thiên nhé."
"Ta biết rồi, nàng đừng quá lo lắng." Lâm Chấn nhẹ nhàng vỗ tay Thẩm Bích Tuyết, sau đó dịu dàng an ủi một chút, lúc này mới bước nhanh ra khỏi phòng.
Nhưng vừa ra khỏi phòng, khuôn mặt vốn đang tươi cười của Lâm Chấn lập tức liền trâm xuống, những lời nói trước đó cũng chỉ là để xoa dịu cảm xúc của Thẩm Bích Tuyết, thực ra trong lòng hắn lại chưa nghĩ ra được bất kỳ biện pháp nào để giải quyết chuyện này.
Bây giờ chỉ có hy vọng rằng Diêm Tùng vẫn chưa nghĩ đến điều này.
"Lão gia, đây là thư được gửi đến từ phủ Chương Châu, nửa đêm hôm qua mới tới, tiểu nhân không dám làm phiền ngài nghỉ ngơi, cho nên đã canh giữ ở đây cả đêm, sợ bỏ sót chuyện quan trọng, khiến trì hoãn việc của lão gia."
Khi Lâm Chấn vừa ra khỏi nhị môn, quản gia của Lâm phủ là Lâm Toàn vội vàng chạy đến, đưa bức thư cho hắn.
"Ngươi vất vả rồi, nhanh đi nghỉ ngơi đi, đừng để bị cảm lạnh, cái phủ này hiện giờ không thể thiếu ngươi được đâu." Nhìn thấy môi Lâm Toàn tái nhợt vì lạnh, Lâm Chấn quan tâm dặn dò.
"Dạ, tiểu nhân hiểu rõ, cảm ơn lão gia quan tâm." Lâm Toàn nghe vậy thì trong lòng cảm thấy rất ấm áp, vội vàng gật đầu đồng ý.
Đợi đến lúc ra cửa lên xe ngựa, Lầm Chấn mở lá thư kia ra đọc, sau khi đọc xong nội dung của bức thư, ánh mắt hắn sáng lên, trên mặt hiện lên sự vui mừng: "Lá thư này đến rất đúng lúc, cho dù hôm nay Diêm Tùng thật sự muốn làm khó Ngự Thiên thì cũng có cách để giải quyết."
Trong cuộc họp trên triều hôm nay, hoàng đế quả nhiên nhắc đến vấn đề của Triều Tiên.
Nếu như lần này không giúp được Triều Tiên đánh đuổi được giặc Oa, ngay cả một nước chư hầu cũng không giữ được, thì uy nghiêm của Nam Minh coi như vứt đi, sau này làm sao có thể khiến tứ phương kinh sợ được, khiến các nước chư hầu thần phục được, cho nên việc này hiện tại chính là ưu tiên hàng đầu của Nam Minh.
"Bệ hạ, thần có người muốn đề cử." Hoàng đế vừa dứt lời, các quan lại còn chưa ai lên tiếng, Diêm Tùng đã tiến lên hành lễ nói.
"Ô? Nói cho trẫm nghe một chút."
Mặc dù trong lòng ông ấy không thích Diêm Tùng, nhưng nếu như hắn ta thật sự có thể đưa ra kiến nghị gì có tính thiết thực cho quốc gia thì hoàng đế vẫn sẽ lắng nghe.
"Trước đó thần đã từng nhắc đến tổng đốc Mộ Dung Húc có tài thao luyện binh như thần, võ công cao cường, thần vốn muốn để hắn giúp huấn luyện những binh lính khác, bồi dưỡng thêm càng nhiều binh tốt cho Nam Minh của chúng ta."
Diêm Tùng, kẻ vốn rất chán ghét Mộ Dung Húc, hôm nay lại lên tiếng khen ngợi hắn một cách bất bình thường này, khiến cả người theo phe nhà họ Diêm đều cảm thấy khó hiểu: "Chỉ là trước đó bệ hạ vẫn chưa đưa ra quyết định, bây giờ tình hình bên Triêu Tiên đang rất khẩn cấp, đúng lúc có thể phái Mộ Dung tướng quân đến đó lãnh đạo quân lính, nhất định sẽ toàn thắng, chỉ là Ngự Thiên Quân đều là quân lính tinh nhuệ, nên để lại bảo vệ kinh thành, không thể phái họ đến Triều Tiên được." Hóa ra là vậy!
Tất cả các quan lại đều đang khó hiểu, sau khi nghe được câu cuối của Diêm Tùng thì lập tức hiểu mục đích của ông ta, Diêm Tùng đâu phải đang khen ngợi Mộ Dung Húc, đây là đang muốn đẩy Mộ Dung Húc vào hố lửa mới đúng, quan trọng nhất chính là cái cớ này của Diêm Tùng quả thực kín kế hoàn hảo, nghe rất có lý, ngay cả hoàng đế cũng không có cách nào có thể từ chối được.