Chương 959: Đủ Tàn Nhẫn
Chương 959: Đủ Tàn NhẫnChương 959: Đủ Tàn Nhẫn
Quả nhiên là Diêm thủ phụ, tàn nhẫn, quả thực đủ tàn nhẫn.
Đối với kế hoạch của Diêm Tùng, trong lòng hoàng đế tất nhiên rõ ràng, Diêm Tùng là đang muốn gây khó dễ cho Mộ Dung Húc.
"Bệ hạ, chuyện này e rằng không được, Mộ Dung tướng quân am hiểu việc đánh giặc Oa, nhất định phải giữ lại."
Lâm Chấn đang nghĩ cách để giải quyết chuyện này cho Mộ Dung Húc, thì bên Hạ Đình, binh bộ thượng thư đã lên tiếng trước, chỉ thấy hắn cung kính hành lễ nói: "Bên phía Phúc Kiến đưa đến tin tình báo nguy cấp, có gần vạn giặc Oa đã đổ bộ vào bờ biển, tàn sát mấy vạn bá tánh trong thành, trong đó có hàng trăm tú tài có công danh, tiền tài trong thành cũng bị cướp sạch, Hưng Hóa... phủ thành Hưng Hóa hiện tại đã hoàn toàn trở thành địa ngục trần gian rồi!"
"Hả!" Nghe vậy, tất cả mọi người đều sợ hãi há hốc mồm, ngay cả khóe mắt của Diêm Tùng cũng co giật kịch liệt.
"Rầm!"
Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn trước tin tức kinh thiên động địa này thì phía trên đã vang lên một tiếng đập bàn lớn, sau đó giọng nói tức giận khó có thể kiềm chế của hoàng đế lập tức vang vọng cả đại điện,"Quả thực quá buồn cười, phủ thành Hưng Hóa bị phá huỷ, những quan viên của Phúc Kiến đều đang làm cái gì vậy hả, lập tức cách chức, bắt vào ngục cho trẫm!"
"Bệ hạ, hiện giờ không phải lúc để truy cứu trách nhiệm, Mộ Dung tướng quân đã ở tiền tuyến chống lại giặc Oa quanh năm, cực kỳ hiểu biết làm sao để chiến đấu với giặc Oa, thần cảm thấy..."
"Lời này của Hạ đại nhân hơi quá rồi, Nam Minh của ta có rất nhiều nhân tài, người có thể đánh giặc Oa cũng không phải chỉ có một mình Mộ Dung tướng quân."
Hạ Đình còn chưa kịp nói xong, đã bị Diêm Tùng lạnh lùng cắt ngang: "Tình hình chiến sự bên phía Triều Tiên có thuận lợi hay không là liên quan đến thể diện của Nam Minh chúng ta, ngài cũng nói, Mộ Dung tướng quân dũng mãnh phi thường, vậy thì càng phải để hắn đến Triều Tiên, chuyện ở phía Nam thì để người khác đi cũng không có khác gì."
"Lời này thủ phụ đại nhân nói sai rồi."
Thấy vậy, Lâm Chấn cuối cùng cũng không thể nhịn được đứng dậy, hành lễ với hoàng đế, sau đó nói: "Cái gọi là thuật nghiệp có chuyên tấn công, nếu Diêm đại nhân đã nói tình hình bên Triều Tiên liên quan đến thể diện của Nam Minh chúng ta, vậy thì trận chiến này rất quan trọng, Mộ Dung tướng quân vẫn luôn đóng giữ ở phía Đông Nam chống lại giặc Oa, chưa từng đến Triều Tiên, nếu như tùy tiện phái Mộ Dung tướng quân đến đó rồi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngài có chịu trách nhiệm được không?"
"Hừ, lão phu chẳng qua là đang tiến cử nhân tài cho triều đình mà thôi, nếu như không các cách nào giành thắng lợi trong trận chiến đó, thì có nghĩa là danh tiếng của Mộ Dung Húc chỉ là hư danh mà thôi, đâu có liên quan gì đến lão phu chứ?"
Diêm Tùng đang muốn đẩy Mộ Dung Húc vào chỗ chết, tất nhiên không thể kéo bản thân xuống nước được. "Ha ha, những lời này của Diêm đại nhân quả thực rất buồn cười, vừa rồi ngài liên tục tiến cử Mộ Dung tướng quân, hiện giờ tại sao lại không có niềm tin nào vào Mộ Dung tướng quân vậy?!"
Lâm Chãn cười lạnh một tiếng, sau đó quay sang nhìn hoàng đế nói: "Hoàng thượng, thần vừa nhận được tin tức, cháu của phu nhân Diêm thủ phụ đã công khai thuê sát thủ ám sát hai vị công tử của Trung Nghĩa bá ở phủ Chương Châu, khiến hai công tử đều bị thương, Diêm thủ phụ là thúc của hắn ta lại không biết cách dạy dỗ con cháu, liệu thủ phụ có nên chịu trách nhiệm về chuyện này hay không."
"Những lời này là thật!" Nghe vậy, trong lòng hoàng đế âm thầm kinh hãi, vội vàng lên tiếng hỏi lại.
"Lâm Chấn, cháu trai của ta từ trước đến nay vẫn luôn là đứa trẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện, ngươi đừng có vu oan giáng họa như vậy!"
Khi biết cháu trai mình xảy ra chuyện, trong lòng Diêm Tùng cũng cảm thấy lo lắng, mặc dù biết chuyện ám sát này do ông ta ra lệnh, nhưng trên mặt vẫn không dám để lộ biểu cảm gì.