Chương 978: Nghĩ Cách Trấn Thủ Thành
Chương 978: Nghĩ Cách Trấn Thủ ThànhChương 978: Nghĩ Cách Trấn Thủ Thành
Thấy mấy người này xem như đã biết nghe lời, Thẩm Bích Thấm cũng không nói gì thêm, nàng gật đầu rồi ngồi vào xe ngựa.
"Đồng tri nha môn?"
Nghe thấy nơi đến là đồng tri nha môn, mấy người này đã ngây người tại chỗ. Nói thế nào thì bọn hắn cũng là tặc, lại bảo dẫn bọn hắn đến nha môn của quan viên. Lẽ nào vị tiểu thư này muốn đưa bọn hẳn cho quan phủ?
"Còn ngây ra đó làm gì? Không mau đuổi theo!" Trong lúc mấy người kia còn đang ngơ ngác, giọng nói trầm thấp của Lưu Trường Phúc đã truyền đến.
"A, vâng vâng vâng." Tuy cảm thấy bất an và lo sợ nhưng dưới sự trấn áp của Lưu Trường Phúc, mấy người này chỉ có thể thu hồi sự suy đoán mà vội vã chạy theo.
"Phù... Phù... Cuối cùng... Cuối cùng cũng đã đến..."
"Ta... Ta không ổn rồi..."
Chờ đến trước cửa đồng tri nha môn, tất cả đám người vô lại đã mệt đến mức thở hồng hộc, lập tức nằm vật ra đất, không còn sức lực nào nữa, cũng mặc kệ mặt đất lạnh lẽo, bọn hắn không quản nữa.
"Trường Phúc, ta và phụ thân đi gặp đồng tri đại nhân nên mấy người này đầu giao cho người trông chừng, nếu có kẻ nào dám chạy trốn thì giết chết ngay."
Thẩm Bích Thấm đi xuống xe ngựa, dưới ánh mắt hoảng hốt của mấy tên vô lại, nàng nhẹ nhàng phun ra một câu rồi theo Thẩm Thủ Nghĩa đi vào đồng tri nha môn.
Nghe nói đến đây, mấy tên vô lại này vốn đang thở hồng hộc đã lập tức lấy lại tinh thần, trong nháy mắt những ý nghĩ trước đó cũng biến mất không còn sót lại gì. Thế nhưng trong lòng cảm thấy vẫn còn may mắn, chỉ cần không giết tất cả bọn hắn hoặc giao bọn hắn cho quan viên là được rồi."
"Tham kiến Trung Nghĩa bá."
Đồng tri đã nghe được tin tức của Nguyệt Cảng bên kia, trong lúc ông ta đang sứt đầu mẻ trán Thẩm Thủ Nghĩa lại tìm đến, tuy nói cảm thấy rất bực bội nhưng vẫn phải nhẫn nại tiếp đãi.
"Đồng tri đại nhân khách khí rồi! Hôm nay ta đến đây thật ra có chuyện muốn thương lượng với đại nhân." Trả lại lễ, ngồi xuống ghế, Thẩm Thủ Nghĩa không nói lòng vòng, ông ấy lập tức nói rõ mục đích mình đến.
"Cái gì? Mở kho quân giới?"
Nghe thấy yêu cầu của Thẩm Thủ Nghĩa, đồng tri không khỏi sững sờ: "Không biết Trung Nghĩa bá đang muốn làm gì? Thế nhưng không thể tùy tiện động lung tung vào đồ bên trong kho quân giới kia."
"Chuyện là thế này."
Thẩm Thủ Nghĩa nhìn qua Thẩm Bích Thấm rồi nói: "Đồng tri đại nhân hẳn đã biết giặc Oa xâm chiến Nguyệt Cảng, đồng thời Nam Minh biên quân... Ừm, không thể ngăn được giặc Oa."
Đồng tri hiểu ý Thẩm Thủ Nghĩa nói. Cái gì không thể ngăn cản giặc Oa? Thật ra đây chỉ là nói tránh nói giảm, sự thật chính là biên quân đã bị đánh bại, hơn nữa còn bại trận vô cùng khó coi.
"Trung Nghĩa bá cũng nhận được tin tức rồi?"
Thở dài một hơi, đồng tri không che giấu cảm xúc của mình nữa, trên mặt lập tức lộ rõ vẻ sốt ruột, nói: "Hiện tại hạ quan cũng đang phát rầu vì điều này, binh lực trong nội thành hữu hạn, những binh lính đó không chống nổi giặc Oa, nếu giặc Oa thật sự đánh đến đây, chỉ sợ phủ thành này phải..."
"Đúng vậy."
Thẩm Thủ Nghĩa gật đầu, nói tiếp: "Cho nên ta đã viết thư báo việc này cho Mộ Dung tướng quân biết, chắc hẳn ít ngày nữa viện quân sẽ đến nơi, cho nên chuyện cấp bách trước mắt chính là chúng ta phải nghĩ cách trấn thủ thành, ngàn vạn lần không được để giặc Oa đánh vào trong." "Thật sự có chuyện này sao?"
Nghe thấy có viện binh, sắc mặt đồng tri vốn đang u ám thì trong nháy mắt đã trở nên mừng rỡ, ánh mắt nhìn Thẩm Thủ Nghĩa cũng kích động hơn, nói: "Vậy Mộ Dung tướng quân có nói bao giờ có thể đến không?"
"Còn chưa nhận được tin tức nhưng nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hẳn là ngày mai ta có thể lấy được thư hồi âm rồi."
Thẩm Thủ Nghĩa lắc đầu, nói tiếp: "Vì vậy ta mới có suy nghĩ lẫy tất cả vũ khí ra, động viên tất cả quân dân trong nội thành cùng nhau chống giặc Oa, bảo hộ thành trì."
"Ý của ngài là?" Nghe vậy đồng tri đại nhân không khỏi sững sờ.
"ừ„"