Chương 268: Năm Mới (3)
Chương 268: Năm Mới (3)Chương 268: Năm Mới (3)
Nhóm tiểu nha hoàn không dám làm can trước mặt nàng, đại nha hoan là Hầu phu nhân gọi tới thì càng sẽ không nói gì với nàng.
Từ Lâm Lang rất cô đơn.
Mà đêm giao thừa này trong lòng nàng vô cùng thất vọng. Nàng và hai tẩu tẩu ngồi bên cạnh Hầu phu nhân, nghe hai tẩu tẩu nói những lời tốt đẹp hòa khí, thị thoảng mang theo gai nhọn, nhưng không đợi cây gai này đâm đến người khác thì da thu lại. Năm mới sao, chú ý hòa khí đoàn viên, cũng không ai muốn gặp xui xẻo, càng không muốn gây chuyện trước mặt Hầu phu nhân.
Nàng chỉ có thể ngồi ngay ngắn, trên mặt lộ ra nụ cười, giống như khuôn mâu mà Hầu phu nhân khắc ra, hoàn mỹ đến mức không tìm ra một chút tật xấu.
Làng Trần gia xa xôi, nhà nào cũng vô cùng náo nhiệt.
Đêm giao thừa, bọn nhỏ đều không chịu ngủ, cầm tiền mừng tuổi đón giao thừa. Thật sự không chịu nổi mới được người lớn bế về trong chăn.
Người lớn chịu đựng được nhản rồi ngồi cắn hạt dưa ăn đậu phông, khuôn mặt tràn đầy kỳ vọng cho năm mới.
"Đọc sai rồi!" Trần Nhị Lang đang dạy Ngân Lai học thuộc (Thiên tự văn) . Môi ngày hắn nghe Kim Lai học nên cũng học được không ít,"Đưa hạt dưa của con cho tai"
Ngân Lai tủi thân mếu máo, nhưng vẫn đưa một nắm hạt dưa đã bóc xong đút đến bên miệng Trần Nhị Lang.
Trần Nhị Lang há to miệng, a ô một miếng, không chỉ ăn hết hạt dưa, còn thuận thế cắn một cái vào tay Ngân Lai. Cắn không đau, nhưng Ngân Lai đau lòng hạt dưa/oa" một tiếng, nhào vào trong ngực Tôn Ngũ Nương.
Tôn Ngũ Nương tức giận đạp hắn: "Ngươi làm cái gì thế? Đến Tết rồi! Có biết không? Ngươi lại chọc ghẹo bọn trẻ, coi chừng ta sẽ đánh ngươi!"
Trân Nhị Lang lập tức cười hì hì, há to miệng: "Ngân Lai, phụ thân nhổ ra cho con, đến đây."
Ngân Lai ghét bỏ quay đầu lại.
Tôn Ngũ Nương cũng bị ghê tởm đến sặc, liên tục đạp hắn: "Cút đi!"
Cuối cùng Trần Nhị Lang tự mình bóc một đống hạt dưa lớn, cho Ngân Lai ăn một nửa, còn lại một nửa cho Kim Lai và Lan Lan, cuối cùng mới được thả ra.
Trần Bảo Âm ngồi ở một bên, trong tay cầm một đống tiền đồng nhỏ, đang dạy Lan Lan và Kim Lai học Bách gia tính). Mỗi trang, nàng thưởng cho hai người một đồng tiền.
Tiền mừng tuổi đã được cho từ trước nhưng nàng muốn cho nhiều hơn một chút. Nên cho như thế nào? Khen thưởng thì bọn trẻ sẽ vui vẻ hơn.
Ngày mùng 1 Tết, người lớn và trẻ em đều đi chúc Tết.
Không giống như những năm trước, trước đây các em nhỏ chạy ra ngoài chúc Tết đều phải dập đầu mới có thể nhận được tiền lì xì, năm nay dập đầu không còn mới mẻ nữa, người lớn sẽ nói: "Nào, đọc một đoạn Ý Thiên tự văn ) nghe xem."
Những đứa trẻ học trong trường học có thể học thuộc lòng, những đứa trẻ không đi học thì lại học một vài đoạn từ những đứa trẻ đi học, cũng có thể đọc được.
Khắp nơi đều lanh lảnh âm thanh ngâm nga, tiếng cười của người lớn và tiếng những đứa trẻ đốt pháo.
Trần Bảo Âm mặc áo bông dày, trùm kín tay, đi theo mẫu thân và các tấu tẩu đi chúc Tết. Chúc Tết gia gia nãi nãi, chúc Tết đại bá đại bá mẫu, sau đó là những trưởng bối trong thôn.
Trần Bảo Âm được rất nhiều lời khen ngợi, đều nói nàng tốt, diện mạo xinh đẹp, tâm tốt tính tình cũng tốt, học cũng giỏi. Hai tẩu tẩu cũng được khen ngợi rất nhiều, nói rằng trong năm nay bọn họ đã có tiến bộ, biết cố gắng, không nỗ lực vô ích, càng ngày càng tốt, rất giỏi.
Đỗ Kim Hoa không ai khen ngợi, tất cả đều mừng cho bà: "Ngươi kéo cả gia đình đi lên, sau này ngươi sẽ có cuộc sống tốt."
Trần Hữu Phúc và hai nhi tử cũng đi chúc tết, nam nhân ở cùng nhau thì lập tức khoác lác. Trân Hữu Phúc bình thường rất thật thà chất phác, lúc này cũng thổi không cao không thấp nói: "Đó là, hai nhi tử của ta có năng lực. Ngươi có biết một ngày nhà chúng ta thu được thêm bao nhiêu tiền không? Có - -"