Chương 211: Gửi Chút Thức Ăn Cho Doãn An (4)
Chương 211: Gửi Chút Thức Ăn Cho Doãn An (4)Chương 211: Gửi Chút Thức Ăn Cho Doãn An (4)
Ngược lại chủ động đích thân dẫn một đoàn người đi quấy rối. Chuyện khác không nói, Đặng Khúc Trường rất có quy tắc trong chuyện đánh trận này. Đám thuộc hạ đó của hắn ta người này so với người kia lại càng biết diễn kịch hơn. Đầu tiên là nhân cơ hội tấn công kịch liệt bằng gõ chiêng đánh trống, dùng hết sở trường quấy rối, khiến cho bọn mã phỉ nổi cơn tam bành.
Chưa tới một ngày thì đã có người dẫn bảy tám mươi người xông ra truy bắt bọn họ. Vừa giả vờ đánh không lại, bị đánh tơi tả, chạy trốn tán loạn.
Chu Cảnh Sâm đã sớm tính toán xong vị trí và phương hướng, lệnh cho người cam cờ mai phục chờ thời cơ. Trước khi trời tối dụ cho bọn mã phỉ nổi điên truy kích, người cầm cờ âm thâm chỉ đạo cho đội quân tiến công nghi binh rút lui để dụ bọn mã phỉ vào chỗ có mai phục. Trong chiến hào đã có rất nhiều tướng sĩ mai phục từ lâu, nhìn trúng thời cơ bèn kéo củ ấu sắt ra, những con ngựa đang đồn hết sức chạy đã rơi xuống những cái hố bẫy ngựa rất sâu đó, những binh sĩ đang mai phục trong chỗ tối lập tức xông lên đi thu hoạch đầu người.
Trận này đánh phải gọi là nhanh như chớp, trong nháy mắt đã thu hoạch được bốn năm chục cái đầu người.
Cùng với tiếng hét "giết", xung quanh đều giơ đao kiếm lên. Muốn tránh cũng tránh không kịp, hố bẫy ngựa đó ít nhất cũng sâu hai trượng, rớt xuống thì không dễ gì mà trèo lên được. Mấy tên mã phỉ còn lại ở phía sau thấy tình hình bất ổn đã kịp thời kìm dây cương ngựa, chuyển hướng chạy loạn khắp nơi. Lại phát hiện ra ở bãi đất trống đó dường như đều có bẫy ở khắp nơi, sự việc xảy ra bất ngờ không kịp phòng bị chính là một cái hố bẫy ngựa. Trong tối lại có người mai phục kéo dây thừng, kéo ngã ngựa tiên phong, người từ trên ngựa rơi xuống đất, trên đất toàn là củ ấu sắt.
Đội thứ nhất thu hoạch đội thứ nhất chạy trốn, cách đó một hai dặm còn có một đội mai phục. Thật sự phòng cũng không được. Trận đánh này gọi là nhẹ nhàng, chưa tới một ngày đã giết hết toàn bộ. Mà mã phỉ ở trong lều trại ở đăng xa đã phát giác ra sự bất thường, nên đã bỏ chạy hết. Nhưng đội ngũ sớm bí mật vây quanh hậu phương lều trại cũng đã lấy vũ khí ra vây bọc hậu phương, phối hợp với đội thứ nhất tiền tuyến đánh từ hai phía. Một ổ mã phi lớn hơn một trăm người chiếm cứ trên con đường thương mại Tây Vực này bốn năm năm nay không giải quyết được, lại bị bọn họ dễ dàng cắt đứt như vậy.
Trong số mấy trợ thủ giữ lại bên cạnh Đặng Khúc Trường có một phó tướng mặt trắng muốn nhân cơ hội này cầm lấy quyền chỉ huy, nhưng nhìn thấy mấy tên mã phi bị thương và bị chết thì vẻ mặt thay đổi mấy lần, có hơi không phản ứng được. Đợi đến lúc phản ứng lại thì lập tức cả đội đã xông về phía lều trại rồi, một ánh mắt sắc nhọn nhìn về phía hắn ta.
Bốn mắt giao nhau, Chu Cảnh Sâm lên tiếng trước:
"Tất cả mọi người, theo ta đi lục soát!" Không đợi bọn họ phản ứng, Chu Cảnh Sâm đã nhanh chóng chấn chỉnh đội ngũ, dẫn theo một đội binh mã xông vào vị trí toàn bộ doanh trại lục soát. Những người ở trong lều trại có thể chạy đều đã chạy hết từ lâu rôi, những người chạy không thoát thì quỳ xuống gập đầu xin tha.
Chu Cảnh Sâm ra lệnh cho quân lính bắt người lại, sau đó nhanh chóng lật tung hết cả doanh trại lên.
Chiến trường thay đổi trong chớp mắt, lúc đợi ghi chép công lao chém đầu của mã phi thì trời mới bắt đầu âm u.
Trời vừa tối, Chu Cảnh Sâm lập tức hạ lệnh lui binh.
Lúc này, doanh trại sớm đã trở nên rất bừa bộn, các tướng sĩ lục soát doanh trại thắng lợi trở về. Sau khi Đặng Khúc Trường đuổi theo đám mã phỉ bỏ chạy được mười dặm đã bị mất dấu vết, đành phải thất vọng quay về. Nhưng đến lúc hắn ta dẫn lính quay về nơi đóng quân nhìn thấy trên đất toàn là bò dê thì rất là vui mừng.
ebookshop.vn ebook truyện dịch giá re