Chương 252: Dù Gì Di Nữa Cũng Đừng Đến Đó (3)
Chương 252: Dù Gì Di Nữa Cũng Đừng Đến Đó (3)Chương 252: Dù Gì Di Nữa Cũng Đừng Đến Đó (3)
Không thể đưa ra bên ngoài thì chỉ có thể tiêu thụ nội bộ. Nếu vận chuyển đến một ít địa phương giàu có và đông đúc, thì không phải có tư cách nói chuyện với thương đội lớn rồi hay sao?
Tính toán lối buôn bán trong lòng, trên mặt Diệp Gia lại không lộ ra chút gì. Rất nhiều mối làm ăn của nàng vẫn chưa ổn định, ngoại trừ tiệm ăn sáng và thịt đầu heo là ổn định, xà bông thơm lại mới khởi bước. Nếu muốn ăn được số tiền bán dưa và trái cây này, còn phải suy nghĩ thêm chút nữa.
"Dùng nước giếng ướp lạnh trước, lát nữa nếm thử xem."
Từ tháng mười về sau, thời tiết chuyển lạnh. Nhưng vẫn chưa đến lúc lạnh, mặc hai cái áo dài tay là vừa vặn không lạnh. Bên phía Ngũ muội mới hầm thịt dê xong, lại bắt đầu xào thức ăn chay. Trừ bỏ món thịt bò Diệp Gia nói để đó cho nàng xào, những món khác Ngũ muội có thể làm thì đều làm hết.
Diệp Gia hái được hai quả dưa dùng nước ướp lạnh, đột nhiên nhớ lại lúc trước Tôn Ngọc Sơn đến nhà có nói qua hai ba câu. Ở trên thị trấn tình cờ gặp được Quách Hoài vài lần quay về. Không cần nghĩ, Chu Cảnh Sâm có thể đi nhanh như thế, không thể thiếu việc những người này hỗ trợ sau lưng. Nghĩ rằng nếu đã định ăn tiệc, lại chuẩn bị mấy món rượu ngon thức ăn ngon. Không bằng thừa dịp doanh địa đã yên tĩnh nhiều ngày, để Chu Cảnh Sâm mời mấy đồng nghiệp thân quen đến đây ăn một bữa.
"Vừa lúc không phải chàng được thăng chức sao? Trong nhà bày một bàn tiệc chúc mừng ngày mai khai trương cửa hàng, vừa lúc chúc mừng chàng, xem như song hy lâm môn."
Kỳ thật Chu Cảnh Sâm cũng muốn đề ra chuyện này, mà còn chưa lên tiếng tự Diệp Gia đã đề xuất rồi. Hắn nhất thời cười cười, nâng tay vuốt sợi tóc rơi xuống má Diệp Gia ra sau tai: "Vậy được, nàng bảo bếp sau chờ một chút, ta đi một chút rồi về."
Doanh địa gần tốt ở chỗ này, đi về thuận tiện.
Bây giờ Diệp Gia đã có chút quen với động tác hắn vuốt tóc thay nàng đầy mờ ám này. Người này động thủ vừa nhanh vừa nhẹ, Diệp Gia thường chưa phản ứng lại hắn đã làm xong rồi. Ngẩng đầu nhìn hắn thu dọn thùng chậu bên cạnh giếng, phủi phủi y phục xoay người ra khỏi viện. Diệp Gia bĩu môi, dứt khoát trở về bếp sau nói Diệp ngũ muội nấu thêm ít cơm.
Mấy tên nam nhân này đừng nhìn ai cũng cao gầy, vừa ăn cơm là dọa chết người.
Diệp Gia nghĩ lại lại đi hậu viện hái hai quả dưa lưới, hái thêm bốn năm quả dưa chuột, chuẩn bị lại làm một dưa chuột trộn nhắm rượu.
Bên Ngũ muội mới xào xong ba món chay, lại thêm một món bao tử heo xào. Nội tạng heo cũng là do Diệp Gia dẫn bọn họ ăn thường xuyên, bọn họ đều ăn quen, thỉnh thoảng không ăn còn thèm. Rất lâu roi không ăn cá, hôm nay chuẩn bị làm hai con cá tâm. Bên Chu gia chuẩn bị thức ăn gần xong, Chu Cảnh Sâm dẫn theo mấy người tuổi xấp xỉ vào sân.
Không biết là vật họp theo loài hay là thế nào, liếc mắt nhìn một cái, cứ cảm thấy mấy nam tử tuổi trẻ đi theo bên người Chu Cảnh Sâm đều có chút khí phách bất phàm. Tôn Ngọc Sơn là người quen cũ thì không cần nhiều lời, Quách Hoài không tới.
Có điều cũng bình thường, Diệp Gia nhiều ít biết chuyện Quách Hoài làm. Hiện giờ doanh địa đang bắt người tản lời đồn còn chưa yên tĩnh hoàn toàn nữa kìa, hắn ta giấu mặt mới là an toàn. Ba nam tử khác đều là gương mặt xa lạ, vừa vào sân đã đánh giá ngói có đinh trên tường viện. Khi nghe nói tường viện này là do Diệp Gia toàn quyền làm, ánh mắt nhìn sang đều có chút giật mình. Diệp Gia nhiều ít cũng có chút ánh mắt nhìn người, luôn cảm thấy mấy người này cũng không cùng một loại. Hơn nữa người mắt hoa đào đứng bên cạnh Chu Cảnh Sâm. Nhất cử nhất động của người nọ không chịu câu thúc, nhưng lại có tư thái phong lưu khác.
Vừa vào sân, cặp mắt chứa tình kia ung dung chuyển đến trên người Diệp Gia.