Chương 253: Dù Gì Di Nữa Cũng Đừng Đến Đó (4)
Chương 253: Dù Gì Di Nữa Cũng Đừng Đến Đó (4)Chương 253: Dù Gì Di Nữa Cũng Đừng Đến Đó (4)
Trong khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, hắn ta vô cùng không xa lạ nhếch khóe miệng, nụ cười kia phải gọi là rất xán lạn.
Diệp Gia trừng mắt nhìn, không nghĩ tới người này còn rất tuấn tú. Mới xoa xoa tay đi qua, còn chưa lên tiếng. Đã nhìn thấy Chu Cảnh Sâm tao nhã nâng tay lên, tìm một góc độ không dễ bị người thấy, hung hăng cho xương sườn của Liễu Tam công tử đang cười đến xán lạn một nắm đấm.
Chỉ thấy sắc mặt nam tử kia trải qua biến hóa, xanh, trắng, rồi lại xanh.
Hắn máy móc qua đầu qua nhìn về phía người bên cạnh.
Chu Cảnh Sâm chậm rãi thu hồi nắm tay, khách khí hỏi: "Thân thể ngươi không khỏe sao? Hay là lần sau lại đến?"
"..." Liễu Nguyên vô ngữ nghẹn họng nhìn nam nhân lật mặt như bánh tráng này. Vóc người hai người tương đương, Chu Cảnh Sâm có thể hơi cao hơn một chút so với hắn. Hai bên liếc mắt trao đổi đơn giản một lần, lúc Liễu Nguyên lại nhìn về phía Diệp Gia thì nụ cười xán lạn trên khuôn mặt đã thu liễm rất nhiều.
"Đây là Liễu Tam, trợ thủ của ta."
Chu Cảnh Sâm tùy ý giới thiệu xong, chỉ vào một nam tử mày rậm mắt to khác lại nói,'Đây là Công Tôn Nhĩ Trạch, kỳ đầu của ky binh doanh."
Công Tôn Nhĩ Trạch khách khí gật đầu với Diệp Gia, hô câu: "Tẩu phu nhân."
Hiện giờ Diệp Gia đã sớm tiếp thu xưng hô này, nàng gật đầu, tiếp đón bọn họ vào nhà. Kỳ thật nếu nói thật, nàng không quá hiểu biết hệ thống cơ cấu quân chức, có nghe cũng chỉ nghe tên tuổi thôi. Nghĩ rằng còn phải chờ một lát mới ăn cơm, bèn gọi Tôn Tuấn đi lấy hai quả dưa hấu ướp trong nước giếng lại đây cắt. Vừa lấy dưa ra, trong mấy người còn hơi kinh ngạc một chút.
Dưa hấu trong phủ của thế gia đại tộc thì không tính ngạc nhiên, nhưng ở dân gian vẫn rất ít thấy.
Nhưng mà ngạc nhiên thì ngạc nhiên, bọn họ cũng không có hỏi tại chỗ. Diệp Gia đưa một con dao đến, để Chu Cảnh Sâm tự cắt: "Nhà mình trông đấy."
"Đất Tây Bắc này có thể trồng dưa hấu được?" Liễu Nguyên chia một miếng, không nhịn được hỏi.
Diệp Gia đứng ở cạnh cửa, nghiêng người đứng, một bên ở trong ánh mặt trời một bên giấu trong bóng râm. Nghe vậy quay đầu lại, ánh nắng rực rỡ chiếu lên dung nhan như ngọc của nàng. Thế đứng của nàng khác với tư thế rụt ngực co lưng của nữ tử ở nông thôn, cũng khác với thái độ hiền thục của quý nữ thế gia đại tộc. Lưng thẳng, trấn định tự nhiên, tư thái kia khiến người cả phòng nhìn mà ngẩn ra. Nàng gật đầu: "Đương nhiên là được."
Không thể không nói, dưa này ngọt hơn nhiều so với loại bọn họ từng ăn. Không chỉ ngọt, ăn vào miệng còn giòn giòn. Liễu Nguyên nhìn chằm chằm quả dưa một lát, lúc nâng mắt nhìn vê phía Chu Cảnh Sâm thì sự ghen tị chua sót trong đáy mắt cũng sắp tràn ra.
Chu Cảnh Sâm lười để ý tới hắn ta, mấy đại nam nhân chia nhau ăn một dưa hấu, vừa lúc cơm cũng nấu xong.
Người nhiều, Diệp Gia dứt khoát đem bàn trong phòng ra chia làm hai cái bàn ăn. Chu Cảnh Sâm cùng bốn đồng nghiệp hắn mang đến cộng thêm A Cửu ở nhà chính ăn, Diệp Gia cùng mấy người Dư thị Ngũ muội và Tứ muội bày một cái bàn ở sân sau.
Ăn một bữa giữa trưa, Chu Cảnh Sâm đi ra ngoài cùng mấy người.
Diệp Gia vốn dĩ tưởng rằng hắn đi ra ngoài sẽ không trở về, ăn xong thì quay về phòng chuẩn bị nghỉ trưa. Ngày mai khai trương cửa hàng mới, chủ bán thịt đầu heo, buổi chiều còn phải làm đầu heo. Từ lúc giao quán ăn sáng cho Diệp ngũ Muội đi làm, trừ bỏ chế gia vị nước tương, những thứ khác Ngũ muội đều sẽ chuẩn bị trước. Kết quả mới vào phòng đã thấy Chu Cảnh Sâm không mang theo bọc y phục trên giường, không nói hai lời, định tự tay mở ra.
Thừa dịp hắn không có nhà, nhanh chóng cầm lại đồ lót của nàng.
Bọc y phục bằng vải tốt ở điểm ấy, cho dù ngươi có thắt nút chết, chỉ cân dụng tâm là có thể mở ra.